Thơ của Trần Việt Hoàng

Thứ Bảy, 08/07/2023 15:43

Tìm lại những đường cày

Về trên những luống thơ ấu
đường cày tăm tắp kéo dài đến chân trời
những đường cày ngay ngắn tháng ba
vỡ ruộng
cha lầm lũi một đời
cho mẹ gieo ngô trồng khoai

Người ta đoái nhìn cố hương bằng ánh mắt
nặng trĩu niềm thương
sâu hoắm những đường cày đất bở
đất tươm tất như hoa bung nở
chờ những hạt mầm
đâm vào đất
để ngô biếc khoai xanh
dáng mẹ cha thành nét khắc của một bức tranh

Ôi những đường cày
vẫn còn in dấu vết chân trâu
nét đứt nở của đất
ai đếm xuể chát mặn mồ hôi?

Trong lãng du chiều
những đường cày mơ màng
cha vừa bước lên bờ ruộng
đàn chim sẻ sà xuống nhảy nhót
đùa nghịch
như đứa trẻ khúc khích
rồi bay đi biền biệt
về phía chân trời…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)