Thơ của Nguyên Như

Thứ Hai, 03/07/2023 10:13
1964
Tặng nhà thơ NBP
 
Nhập chuyến tàu canh ba di sương
mơ nghĩ loài hoa linh miêu biệt dị
có thể quật quăng giữa cái buồn
sau nhiều cái đẹp đã chết
âm thầm thôi
lẳng lặng thôi
ở trái tim tinh cầu ai người trông thấy
 
Trên nóc gió mỗi giây phút định chừng
một cặp mắt sập mí xếp hàng
đóa linh miêu
màu lửa
màu khói
màu trời
nhiều cái thơm thật thơm, thật mát
hơi ấm cũng giống đêm trăng hoang hoang đất cát
 
Cả đời linh miêu rũ rượi
từ Linh Sơn tới Linh Nham
dịu êm
dữ dội
dáng vóc còi tàu
âm âm rền
cuộn tròn núi cũ
linh miêu phất đỉnh
 
Chở ngàn giấc mơ...
 
Nam Thanh(1)
 
Những bàn tay dô ra khỏi mặt rừng
nặn quả đồi màu khói lựng đỏ
chụm cùng chân trăng nói cho chúng tôi hơi thở ngổn ngang đồng rừng
sau mỗi lần run của cánh hoa mỏng mảnh
đã động rung tâm hồn của nhiều người cha, người mẹ
 
Đêm ở đây từng vô cùng im lặng
buôn làng, họ dần kéo nhau... cửa động cầm mình
 
Nơi của cỏ của cây, chỉ phất mờ hơi suối, chỉ đặc màu đá cháy, chỉ mưa
và chi chít côn trùng
chúng tôi sinh ra kề bên đỉnh đồi, chết nằm cạnh dải sông
mùa mưa vẫn mưa
mùa khô vẫn mang nỗi đời trắc ẩn
 
Chuông gió mỗi chiều tan trong ngực người trẻ
những lần xa quê âm ỉ lần quay về
người già mọc rễ rừng mây
dựng chân nắng gió
cùng vạch đường mở cõi
Nam Thanh...
 
--------
1. Thôn Nam Thanh thuộc xã Nâm N'Đir, huyện Krông Nô, tỉnh Đắk Nông.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)