Thơ của Vũ Thanh Hoa

Thứ Năm, 13/07/2023 13:06
Sinh năm 1969 tại Hà Nội
Nguyên quán: Long An
Hiện sống và làm việc tại Bà Rịa – Vũng Tàu
 
Tác phẩm đã xuất bản
Nỗi đau của lá, Nxb Hội Nhà văn, 2006
Trong em có người đàn bà khác, Nxb Hội Nhà văn, 2009
Lời cầu hôn đêm qua, Nxb Hội Nhà văn, 2012
Lục bát Phố, Nxb Hội Nhà văn, 2015
Dụ dỗ mình, Nxb Hội Nhà văn, 2023
 
“Quan niệm sáng tác của nhà văn sẽ quyết định sự nghiệp văn chương của người đó. Chỉ người thực tài mới trân trọng những tài năng thật sự. Không có định nghĩa nào cụ thể cho tự do sáng tạo bởi khi bạn trói buộc vào định nghĩa, bạn đã bắt đầu hủy hoại nó rồi”.
 
 
 
Mùa ngủ quên
 
Giữa tiếng ồn ào của sóng
anh thì thầm điều gì
phố đông bao bóng người vội vã
căn phòng chỉ có đôi ta
 
Thời gian quay ngược về cánh rừng phủ xanh
những bông cúc dại
ánh trăng lạc đường
chùm bong bóng nương theo mây trắng
chân trời trải những vàng tơ
 
Em xin lỗi vì em đến muộn
mùa ngủ quên nơi bức họa trên tường
bông cúc lẻ loi trong bình lạnh
tiếng dương cầm đơn độc thu
 
Cổ tích bay về sương khói
em sẽ quên như anh chưa đến bao giờ.
 
Giả tưởng
 
Một mình em đi trên sợi tóc dài
trên kia là mây dưới kia là đá nhọn
bóng chen bóng những hình nhân giẫm đạp
hoang vu
gió cũng đơn thân
 
Chả biết nên khóc hay nên cười
sân khấu vỉa hè
chú hề diễn vụng
bao ảo giác khiến hình nhân sặc sụa
vọng về những tiếng ho khan
 
Rạn vỡ bầu trời
nỗi nhớ đóng băng
kí ức chảy tràn đêm loãng
ở cuối con đường hình như anh vẫn đợi
bóng tối phủ dần các nẻo
mảnh trăng vàng đuối nước
giấc mơ nhòe giữa sương mù
 
Rông rênh đường xa
dấu chân máu đỏ
đóa xuân thì mở dần khói trắng
bản nhạc chìm về dấu lặng
giả tưởng một bài thơ…
 
Bài hát của khuya
 
Nếu chẳng mang đến niềm vui
cứ tặng nhau một nỗi buồn
 
Giọt cà phê ảo huyền sóng sánh
nước nhỏ bên hồ ướt mắt trăng lóng lánh
cuối chân trời bầy chim khuya vỗ cánh
dạ cầm đơn độc ngân
 
Ngủ đi, ngọn cỏ mềm
ngủ đi, đám mây phiêu dạt
con dế lẻ loi hát
kí ức lang thang khứ hồi
 
Có ngày mai không thể biết
có ngày hôm qua vừa quên
và dòng tên mình thất lạc
con tàu chưa đi mà nhỡ chuyến
 
Nếu chẳng mang đến niềm vui
cứ tặng nhau một nỗi buồn.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)