Thơ dự thi của tác giả Nguyễn Tiến Sĩ

Thứ Tư, 18/08/2021 00:48

Tiếng gió Hàng Dương

Những ngôi mộ…
Không hàng
Không lối

Bao ngôi mộ…
Không tên
Không tuổi

Hương cắm liêu xiêu
Lối cỏ ngoằn ngoèo…

Trong khói nhang hư ảo giữa chiều
Giật mình như ai nói:
Chúng tôi nằm đây không cần hàng lối
Ngã xuống vì quê hương ai chọn chỗ cho mình!

Thẳng hàng được đâu?
Trong tù ngục, xà lim
Chân bị gông xiềng
Phải rướn mình lên chào cờ Tổ quốc

Thẳng hàng được đâu?
Trong mấy mét vuông chuồng cọp
Úp mặt che cho nhau vôi độc dội lên đầu

Chúng hành hình xong…
Mấy nhát cuốc nông sâu
Chúng tôi đã hóa thân vào đất mẹ

Trên lối cỏ bạn đi, bạn ơi có thể
Ai đó đang nằm không mộ chí, không tên!

Tôi nhẹ tay vuốt những lá cỏ mềm
Nghe tim mình nhức nhối
Hàng Dương ơi, gió ngàn năm vẫn gọi
Ngã xuống vì quê hương ai chọn chỗ cho mình!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Chịu khó đọc, tự tin mình cũng có thể viết được như mọi người, nhưng lúc đó tôi chưa có ý thức trở thành người viết chuyên nghiệp, chỉ muốn kể lại những câu chuyện chiến tranh gian khổ ác liệt... (TRUNG SỸ)

Có khi là từ những mơ hồ

Có khi là từ những mơ hồ

Trong tiểu thuyết, nhân vật Nhà văn trẻ có một người vợ bỗng dưng mất tích, trước khi rời đi, cô tháo cái sim điện thoại bỏ vô bể cá, nên cuộc kiếm tìm trở nên vô vọng... (TRẦN NHÃ THỤY)