Thơ dự thi của tác giả Myo

Thứ Tư, 11/08/2021 00:40

Nàng ả(1)

Xuân rồi, váy nàng gấp nếp
Khăn tôi gấp tẻ
Nàng ả cười má lúm
Tôi thì chết mê

Này này hội xuân hội thề
Nàng có chịu thề với tôi một lời
Không thì tôi rút chỉ khăn piêu
Cho nàng thêu cả đời không xong cuộc hẹn

Có quả trám đen rụng vào đêm
Tôi giật mình nghe tiếng mùa thu
Bên cạnh nàng có trống trơn như tôi không đấy?

Tôi nghe ngoài rừng hạt trám đen cựa quậy
Sắp mùa đông rồi nàng ơi!
Kìa vầng trăng đến hội muộn một đêm
Tôi đợi cả đời ngắm mùa trăng khuy áo
Có cái cúc vỡ đôi
Có cánh bướm bay lên trời
Và cả tôi cũng lạc vào đâu đó...

Nàng ả cười má lúm
Bảo tôi trả sợi chỉ khăn piêu
Đây thì tôi trả nàng một bên
Đầu chỉ bên này cho tôi giữ lấy
Nàng thêu cả đời tôi vào cút piêu(2) đi vậy!
Nàng ả cười má lúm
Tôi thì chết mê!

-------
1. Là con gái cả của tạo mường (chúa đất), đại diện cho hồn cách của dòng tộc người Thái. Mỗi thế hệ chỉ có một nàng ả.
2. Một loại hoa văn trên chiếc khăn piêu của người Thái.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)