Thơ dự thi của tác giả Nguyễn Văn Song

Thứ Sáu, 20/05/2022 15:31
 

Những đứa con của làng

Làng gầy như một dải khoai
Bao đời bám lấy đất đai vẫn gầy
Người sinh ra tự chốn này
Nối nhau thành sóng dâng đầy niềm quê

Bến sông đỏ mắt triền đê
Tiễn bao cô gái ngược về miền xa
Theo chồng rời đất ông cha
Bạc đầu vẫn giọng quê nhà mang đi

Nắng mưa rơm rạ nhắn gì
Bàn chân in dấu thiên di khắp miền
Kìa ai nên miếu nên đền
Hoá thành lửa cháy thắp tên đất làng

Đàn cò sải giữa nắng chang
Người làng bao chuyến rẽ ngang phận người
Khát tìm một đoá mặt trời
Nửa khuya mơ bóng trăng soi ngõ chùa

Trai làng bao cuộc tiễn đưa
Súng gươm đảo trận gió mưa chiến trường
Suối khe gửi một nắm xương
Cổng làng mẹ vịn chiều sương trắng đồng

Ai về lại, ai thinh không
Đất làng vẫn một dòng sông đứng chờ
Chiều nay có kẻ bơ vơ
Nhìn mây bạt gió bạc phơ phía làng.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)