Chùm thơ dự thi của tác giả Duyên An

Thứ Hai, 16/05/2022 00:01

Mưa non

Từng cọng mưa trong nắng mới sinh
Trổ từ bầu trời cuối đông
Mọc lá ngày biêng biếc

Người nông dân nhìn mưa biết đến lúc ra đồng
Máy nước, con trâu, lưỡi cày, áo tơi
Những nốt vô thanh trên cánh đồng thẳng dòng kẻ xám
Nốt thăng se sắt cánh cò nương hơi may

Những chấm mưa non trổ hoa tóc người
Xanh mặt đất xác xơ cơn lũ qua để lại
Trái tim em mưa trổ đọt xanh thì con gái
Gọi nụ cười xuân lên môi
Từng nhánh mưa non trổ mười ngón tay
Thức những búp, những chồi, những khô khát tận cùng cõi đất

Khi cây rùng mình trút hết tàn hoang mùa cũ
Đọt mưa non thắp nhành trơ vơ
Em bé cười vang chạy ra đầu ngõ
Nghe mầm vui tách hạt ban sơ…

Nhánh mùa

Có tiếng chim gõ vào ô cửa
Một tia lấp lánh
Một búp mùa xanh

Đứa bé mở cửa nhành cao thả trái vàng ươm
Thiếu nữ mở cửa trời xanh lan tràn đáy mắt
Thiếu phụ mở cửa chạm vào bàn tay gió lạc
Người già mở cửa biết thời gian lên

Ô cửa mùa khép mở ngày đêm
Bên cửa cái cây khép mở những điều không rõ
Người đếm lá, đếm mùa hoa rụng nở
Đếm kỉ niệm dày xanh kỉ niệm ngả màu
Xòe tay đếm guộc gầy quay về cội rễ

Tiếng gọi cồn cào trong buổi sớm đầu tiên
Người ra mở cửa
Đón nhánh mùa biếc thơm.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)