Đợi
Ngọn đèn dầu
mọc lên từ dáng mẹ
bóng tròn đêm thâu
Cái rét đập cánh ngoài hiên
mẹ tự mình uống cạn
những thinh lặng giây phút sang mùa
Sợi chỉ mẹ hằng khâu giấc mơ
ngược xuôi giòn vỡ
khoảng cách là hạt mầm ánh sáng
Con nhặt gió nhen tiếng cu gù
ước ao tuổi ê a
thêm lần nữa hồn nhiên bên mẹ.
Những ngọn đèn không bao giờ tắt
Ngọn đèn mặn muối
mặt trời mở cửa
lấp lánh hai đầu mưa nắng
Nhú lên từ cỏ cây
những ngọn đèn lặng lẽ
trăng non mềm
Bóng giấu tàn tro
mẹ vắt kiệt giấc mơ
thương bồ hóng ngàn năm không hóa kiếp
Đỏ ngực tôi
ngọn đèn bài thơ
đi về phía đôi quang gánh
Những ngọn đèn như những chuông gió
chín ửng phù sa.
VNQD