VNQĐ giới thiệu: Thơ Trần Duy Trung

Thứ Sáu, 07/12/2018 00:45

Sinh năm 1981 tại Nam Định

Hiện sinh sống và làm việc tại Nha Trang

Tập thơ đầu tay Sự tĩnh lặng của nước (2018)

“Tôi thích những trôi dạt, những ẩn lặng, nơi thơ là tiếng nói khác thường, mời mọc và thầm thì. Một không gian mở vào thế giới của kẻ sáng tạo, nơi nuôi dưỡng yêu thương và sự tử tế”.

  TRẦN DUY TRUNG

Ở chỗ tôi ngồi triệu năm về trước

Ở chỗ tôi ngồi, hướng ra vườn cỏ mọc

cái nhìn của hư vô

Ở chỗ tôi ngồi, những hẹn hò vắng mặt

gió rít thuốc đêm khói mù sương trắng

trăng rót trà khoảng không

Ở chỗ tôi ngồi triệu năm về trước

bầy đóm đêm thắp đèn dạ tiệc

sinh nhật cái chết của tôi.

Trong sự tĩnh lặng của nước

Trở về ngôi nhà của im lặng

một cánh cửa mở vào lòng biển cả

như viên sỏi

tôi nhẹ nhàng chìm xuống

trong giấc ngủ mùa đông

sự dịu dàng của nước

vỗ về tôi

Trong sự tĩnh lặng của tâm hồn

một cánh cửa khác mở ra

và tôi của vạn vật

những xáo động không ngừng

và tôi thấy

một cánh cửa khác

rồi một cánh cửa khác nữa

mở ra…

Tôi nghĩ về nước

tôi nghĩ về sự trong suốt

và tôi biết

tôi là nước

bầu trời trong mắt tôi

những đám mây và cánh chim tự do

và tôi thấy tôi

trong sự tĩnh lặng

của nước.

Mật ngữ

Đây là khoảng trống của bạn

tôi đã dành nó

cho cuộc gặp gỡ này

Hãy đọc tôi trong những khoảng trống của bạn

rót đầy tôi

bằng sự giàu có của tâm hồn bạn

Trên những trang giấy

bạn là mật ngữ của tôi

Bạn là thanh âm vang động không ngừng

là chuyến đi của tôi bất tận

Sự thuần khiết tĩnh lặng

đang mở ra một thế giới khác

Ở đó chúng ta là những trôi dạt

những vắng mặt của nhau.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)