ĐINH THỊ NHƯ THÚY
Ý nghĩ ban mai
Ban mai thuộc về tôi
con chim sẻ xù lông trên gờ tường rêu ướt
tôi nhìn ngắm mặt trời
hiểu niềm vui của ngày đang sống
Rã rượi xác quỳnh đêm qua vừa nở
tôi hiểu trong đêm tôi ước mong gì
cỏ đang hết mình xanh
nồng nhiệt đến hết mình bao giờ cũng là cúc dại
sự rối bời của những dây tơ hồng
luôn làm tôi mê mải
Tôi muốn trẻ thơ mỗi mắt nhìn
muốn trẻ thơ mọi niềm cảm xúc
sự trong trẻo của ban mai ùa vào tôi
những ngón sương mù buốt nhức.
Chỉ còn chuyến xe chở hoa về muộn
Chúng ta đi cùng những bông hoa đang ngủ
cảm xúc cũng đang ngủ yên
những ngón tay trên những ngón tay thì thầm kể
về một miền đồi bao la
Chúng ta im lặng lắng nghe
đường đi của những ngón tay
dẫn chúng ta
vào tận cùng ma mị
Khi mọi thứ bị cấm đoán
vẫn có những con đường
dẫn ta đến
những giấc mơ
Những ngón tay thì thầm đánh thức
thấm đẫm chúng ta tất cả dịu dàng
Những bông hoa chất đầy sau lưng chúng ta
yên ả duỗi dài thân
mềm trong giấc ngủ
những hương thơm giấu trong cánh cuộn tròn
những sắc màu giấu trong lá nõn
Chúng ta đi như thể đang trôi
trăng rắc sáng bao la trên những dãy đồi chạy dài bất tận
Đừng rời nhau
xin
đừng rời nhau
những ngón tay thiếu vắng những ngón tay
Những ngón tay
đau từng mạch máu.
VNQD