Chùm thơ của tác giả Vũ Hùng

Thứ Bảy, 03/08/2019 08:32

VŨ HÙNG
Trăng bỗng sáng hơn

Em đưa chúng tôi vượt lộ
xuống vùng Đông
cô bé giao liên mảnh mai như liễu
em dẫn tôi đi men theo rào gai
bốt giặc phía trên lẫn mùi bia rượu

Mĩ lết ngoài kia, mấy anh đừng sợ!
tôi nhận ra em gan quá chừng
dám đưa chúng tôi đi qua mũi giặc
súng chĩa ngang đầu, pháo sáng thả suốt đêm

Lạ quá đi thôi cái đêm vượt lộ
ánh trăng như trêu lúc mờ lúc tỏ
em cứ thản nhiên như thể tự tình
hé nở nụ cười làm trăng lung linh…

Liệu phải thế không
ngày tôi trở lại
em gái giao liên nấm cỏ xanh rồi
chiến tranh đã tắt. Chỉ còn lại hoa dại
hoa trách tôi hèn sao không dám yêu

Sao không dám yêu, sao không dám yêu
cúi xuống tôi hôn làn hương hoa nhỏ
khát bỏng nụ hôn đầu đời lên môi
trăng bỗng sáng hơn khi chợt thấy em cười.

Biển mặn

Chao
biển mặn
như chậu nước ta ngâm đôi chân lạnh
để một mai lướt trên sóng bạc đầu
em có nghe Gạc Ma lên tiếng thét
biển ầm ào tận đáy những cơn đau

Ta ở lại với biển xanh và sóng
hồn trở về làm đá đảo xa
em có nghe mẹ ru câu biển hát
hỡi con yêu
đảo vắng cũng là nhà

Thì thế nhé
đừng bao giờ em khóc
biển sẽ đầy lên ngọn sóng xô bờ
trăm năm lẻ ta vẫn là mười tám
mênh mang mênh mang đến tận giờ

Giống như biển mặn mòi nơi ngược nắng
sóng vỗ ngang trời Hải đội Hoàng Sa
giông tố qua rồi có làm mờ di ảnh
những người đi, lấy biển mặn làm nhà.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)