DƯƠNG THUẤN
Trồng cây và đãi vàng
Người ta xuống suối đãi vàng
Tôi lên núi trồng rừng
Đãi vàng ngày được một lon vàng cốm
Có ngay cái để xài ngay
Trồng rừng mấy năm rừng mới thành cây
Tiền nằm ở trong từng khối gỗ…
Dăm năm
Khắp ngọn sông, đầu suối
Đào đi, bới lại mấy lần
Dòng suối vàng cùng kiệt
Nước nguồn cũng trốn chạy đi đâu
Người đãi vàng chân bị phù to như chiếc cột
Cái đầu lắc lư như trái bầu khô treo gác bếp
Dăm năm
Rừng tôi trồng mọc lên san sát
Muông thú khắp nơi tìm về múa hát
Vượn hót, chim ca suốt cả bốn mùa
Chậm khai thác, cây càng to càng đắt giá
Người thêm khỏe bởi vòm lá trong lành
Ai muốn có tiền vàng ngay thì nghèo suốt
Tôi yêu cây, từng ngày giàu lên trông thấy
Niềm vui lúc nào cũng vốc đầy tay…
BÙI TUYẾT MAI
Người đẹp trên núi
Đàn bà trên núi
Quanh năm địu
Những đứa con
Những mùa hoa mùa quả
Những giỏ bông
Đàn bà trên núi
Tay dắt mình
Đi chân của chồng
Ngủ giấc của con
Đàn bà trên núi
Eo nhỏ
Bắp chân to
Bàn tay to
Đường kim mũi chỉ thắp nên lửa
Những người đàn bà trên núi
Cao
Tròn
Roi rói
Làm hoa nở trắng núi quanh năm.
MAI DIỆP VĂN
Niệm khúc
Này mùa hoa sữa
ngạt ý nghĩ ai?
rung rinh phận người đi vắng
Tôi đi về phía có bông hoa đại
trên bậc thềm thị phi
Bên ô cửa xanh
người đàn ông thông thốc nhìn trời
mường tượng gió đưa mình đến ngôi nhà
cánh cửa sau lưng mặc niệm mùa cũ
trơ ra khuôn mặt khúc khuỷu
Một lần người nói về cô đơn
ngày cô đơn biến mất
nắng khoác áo nâu sồng
Người đàn ông bỏ đi biền biệt
Trong phòng không còn ai khác
người đàn ông trong bức họa nhìn mình.
VNQD