Chùm thơ của tác giả Hồ Đăng Thanh Ngọc

Chủ Nhật, 14/07/2019 10:40

HỒ ĐĂNG THANH NGỌC
Viết bên khúc Tzigan

Khúc Tzigan
Lời hát hoang sơ xưa
Ngày mai có người vào hội
Đợi nhau vách đá mưa đầy

Để mòn để biết nguồn và cội
Mặn muối gừng cay cháy lũ ca dao
Tiếng mẹ ngày xưa ẩm ngàn giờ khắc
Ai rót ru xưa vào buốt cung trầm

Mưa sau xa rồi đó
Có ai đi suốt chốn hoang đàng
Người vọng lại cung ngày hội ngộ
Lòng ơi hoang vu từ đó phơi bày

Giã từ những tiếng người ca thán
Nằm yên nghe em khóc bên sông
Chuyến đò vắng trăng không còn mọc
Bể dâu ơi rải dọc đôi lòng.

Mùa đông


Mùa đông bỗng nở trong hoa cúc
Ta lạnh từ hôm nhớ cõi hoa vàng
Giăng mắc tiếng chim bách thanh xa lắc
Hư vô hồi hương chìm xuống nỗi buồn

Lá trinh nữ xưa giờ đang khép lại
Em trinh nữ xanh còn đó bên đời
Lòng ta khép chân trời góc bể
Bỗng mơ hồ nhớ tóc ai bay

Ta yêu em quặn chín trái sầu đông
Mặc mùa đông nở trong hoa cúc
Mặc lá em xanh giờ vẫn khép
Mặc lòng ta khép thuở xưa nào...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)