Chùm thơ của tác giả Lương Kim Phương

Chủ Nhật, 25/10/2020 06:26

Đọc sách của người cũ

Không rõ cuốn sách trên bàn lúc nào
bên bình hoa magic mới cắm
hoa Hạ Lũng cuối vườn
đọng những giọt ban mai trên cánh mỏng

Chẳng thấy bố cục
chỉ vẳng một hồ nước trong vắt dưới chân núi
nụ hôn cuối
trên gương mặt đẫm sương đêm

Lật giở mãi chẳng thấy những con chữ
chỉ nhớ cái giá treo đầy nắng
kỉ vật cuối cùng trong tiệm gốm tháng năm
chiếc bình in hình mùa hạ

Khum lại trong lòng tay
những xáo trộn thả theo cơn gió ướt
cố nhìn chỉ thấy
một đám mây bọc khung cửa...

Mùa chim ngói

Từng tiếng chuông vừa rớt xuống bãi cỏ sau vườn chùa
sư thầy vừa đi khuất
chú tiểu chui vào quả chuông
gọi trò ẩn nấp

Chú nhìn bên kia sông
có phải mình từng lẫn trong đám trẻ mục đồng
nướng buổi chiều trong chiếc bắp
cánh đồng sau nhà giờ thành chung cư
bầy chim ngói không về nữa

Tháng mười đã vỡ
tháng mười rơi
tháng mười nhớ nồi cá thơm
và những lát khế hình ngôi sao lục giác bà nấu năm xưa
khói từ thân cây thuốc lào nhuộm khét trang vở cũ

Chợt muốn bơi sang bờ bên kia
tìm tuổi thơ và bầy chim ngói
bay về…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)