Mưa trên cánh đồng tháng chạp
Nới khuy áo mà thở
Đâu hoa chổi hoa ngấy chạc chìu
Đâu bờ ao tóc se se mưa
Con bé trán thơm hương ổi chín
Chiều đông không tiếng gọi
Gió dắt người mê qua đồng làng
Người đàn bà quỳ hái nụ hoa bên bìa ruộng thấp
Nhặt tiếng cười đứa trẻ lên ba
Đứa trẻ nhón chân chờ tiếng còi tàu
Ôi mây!
Mây trắng mùa xưa theo ai ra đây
Ngang qua chiếc bóng đèn dầu
Đi như mơ trong khu vườn ngải cứu
Mau mau kịp tới bìa rừng tối
Tay nải giấu đầy mắt sao
Tháng chạp mơ bay bay
Cổ tích ngủ vùi chăn rơm thơm bồ hóng
Những người đàn ông đi xa đã về
Mắt lá thầm ướt trăng khuya
Đồng làng ngày mai mưa không
Đứa bé ngày xưa chạy dọc bờ sông
Ngày về tóc nâu thiếu phụ
Mưa trên cánh đồng thiếu ngủ
Đường về làng cao vút trăng trong
Tiếng tù và ai thả trên sườn dốc
Mưa mang thơ ngây đi rồi phải không?
Góc phố cũ
Là cái dốc đổ xuống cây cầu đẹp
Rêu xanh bờ tường lối quanh đá lát
Giữa trung tâm phố những khách sạn năm sao
Một ngã ba rì rào
Cửa hiệu nhỏ quán cà phê nhỏ
Giai điệu Secret Garden rất nhỏ
Có những giấc mơ ở đó
Trên cái bàn ngó ra dòng xe cộ
Trông ra mà chẳng thấy gì
Cao hơn tàng cây là một khoảng trời
Nơi chạc ba cây bằng lăng đôi khi bầy chim đến đậu
Vài cơn gió loay hoay không tìm thấy lối
Chen với nắng bờ tường
Gánh hàng rong chiếc xích lô người thổi sáo mù...
Và một lần anh ngang qua rất vội
Vội vã như chưa hề chung lối
Ngày ấy phố xanh nắng xanh tóc ấm nụ hôn
Ngày ấy tay đan
Mùa này rêu nâu từng ngón
Dưới dốc cây cầu cũ
Mọi ngõ ngách kỉ niệm rầm rì
Rồi anh cũng đi
Mưa
Tràn mắt lá...
Dưới những vì sao
Khoảng tối giữa chặng nghỉ của những câu đùa
Trượt ánh mắt trân trối của anh trên cổ tay em
Xa hơn một hàng rào
Một nhành cây chới với
Giờ đây hơi thở em bình thản
Dưới những vì sao
Giữa mơ và thật
Em giấu sự nín lặng trong bàn tay sấp
Lời không thể chạm
Như bàn chân đặt im trên mặt đất
Chúng ta đã đi quá xa và đến hồi trở lại
An toàn trong diễn ngôn hối hả
Như kiểu cười lớn
Trong một đêm tiết trời thật đẹp
Sẽ khoả lấp
Vệt xước những cọng cỏ khô trong mắt.
VNQD