Mắt lá
Những khao khát thanh xuân rừng nhận hết cho người
giấu bóng người đi giao liên, gùi gạo
giấu con suối trong đầy ắp tiếng cười
chiều trôi ngang bờ vai con gái
Sau cánh rừng bao người nằm lại
mắt mở đầy ôm trọn trời xanh
Gió ơi hãy ru
cho mắt khép nhẹ nhàng
mây ơi xuống đây
làm tóc ấm da thơm
có người đi chưa kịp biết môi hôn
lá mãi xanh lời hò hẹn
thương cánh rừng chong mắt từng đêm…
Những người đi vào rừng
đi vào bất tử
nằm lại trong rừng
cho xóm làng xanh thơm hoa trái
Những người trẻ mãi cùng năm tháng
đêm đêm ngồi bên nhau
kể những câu chuyện rồi cười vang
nằm ngủ ngon dưới sao trời
Đêm dập dờn mắt lá
thương tiếc mãi không nguôi…
Lên ngàn, nhớ người xưa
Tôi theo người ngược lên ngàn
con đò gom cả nắng vàng mặt sông
ai xưa lên rẫy Trảng Cồng
đường xa bươn bả thương chồng mà đi
hành trang là tuổi xuân thì
nắng chan mưa dội sá chi tấc lòng
đò ơi chiều ấy ngược dòng
tay chèo đã mỏi, gót hồng giẫm gai
rộn ràng gánh lúa trên vai
tin anh thắng giặc đêm ngày chờ mong
Tôi nay tìm rẫy Trảng Cồng
chỉ còn câu hát bên dòng nhớ thương
tìm đâu một bóng dặm trường
tháng năm phủ dấu mờ sương tóc người
giữa rừng một chiếc lá rơi
nghe chồi non biếc sinh sôi đất lành.
VNQD