Chùm thơ dự thi của tác giả Bùi Phan Thảo

Thứ Ba, 03/01/2023 08:57

Mắt lá

Những khao khát thanh xuân rừng nhận hết cho người
giấu bóng người đi giao liên, gùi gạo
giấu con suối trong đầy ắp tiếng cười
chiều trôi ngang bờ vai con gái

Sau cánh rừng bao người nằm lại
mắt mở đầy ôm trọn trời xanh

Gió ơi hãy ru
cho mắt khép nhẹ nhàng
mây ơi xuống đây
làm tóc ấm da thơm
có người đi chưa kịp biết môi hôn
lá mãi xanh lời hò hẹn
thương cánh rừng chong mắt từng đêm…

Những người đi vào rừng
đi vào bất tử
nằm lại trong rừng
cho xóm làng xanh thơm hoa trái

Những người trẻ mãi cùng năm tháng
đêm đêm ngồi bên nhau
kể những câu chuyện rồi cười vang
nằm ngủ ngon dưới sao trời

Đêm dập dờn mắt lá
thương tiếc mãi không nguôi…


Lên ngàn, nhớ người xưa

Tôi theo người ngược lên ngàn
con đò gom cả nắng vàng mặt sông
ai xưa lên rẫy Trảng Cồng
đường xa bươn bả thương chồng mà đi
hành trang là tuổi xuân thì
nắng chan mưa dội sá chi tấc lòng
đò ơi chiều ấy ngược dòng
tay chèo đã mỏi, gót hồng giẫm gai
rộn ràng gánh lúa trên vai
tin anh thắng giặc đêm ngày chờ mong

Tôi nay tìm rẫy Trảng Cồng
chỉ còn câu hát bên dòng nhớ thương
tìm đâu một bóng dặm trường
tháng năm phủ dấu mờ sương tóc người
giữa rừng một chiếc lá rơi
nghe chồi non biếc sinh sôi đất lành.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)