Câu chuyện ban mai
Hình như đã mềm những sợi tóc xanh
sau đêm rối bời nước mắt
choàng tỉnh bởi tiếng gọi dưới ngưỡng một thanh âm
Chạm vào nhau nghe dòng điện lan nhanh
từ năm đầu ngón tay, từ những đường vân
tôi thuộc bàn tay người như thuộc đôi mắt luôn nhìn tôi
trìu mến
đôi mắt có sóng ánh lên từ hạt mầm
bén rễ trên cánh đồng thơm những mùa rau khúc
Chúng mình tranh nhau nói
về mảnh đất cằn mùa mới
hiểu rằng mỗi xới vun rồi được đáp đền
dù rất xa
nhưng không thể không có đức tin
dẫu phải đốt lên bằng mẩu nến cuối!
Hãy lau giọt buồn hôm qua còn vương trên trang giấy
và xin cảm ơn!
đối diện với cuộc đời, ta thấy trái tim...
Gửi sang phía nắng
Mùa thu sửa soạn rời đi
có nhớ nơi này
Nơi đường chim bay chỉ chạm vào mây
bước chân phù sa bao đời vẫn lấm
cần mẫn lưới chài ngày ngày ngư dân ra biển
thức giấc những bãi triều mênh mông
Sửa soạn rời đi, mùa thu nhớ không
ngực mẩy cánh đồng
eo thon sông lụa
hương lúa tháng mười không trang điểm
da thịt đất đai ấm nồng
Ngày mai sẽ khắp lối sương giăng
rét như đậm đà bánh cáy
trong hành trang người mang về phương ấy
có kịp lưu những bức ảnh
tay quyến luyến tay mắt tha thiết mắt
bên nhau nhấp từng ngụm thời gian
Mùa thu có trở lại với em?
thắc thỏm dòng tin nhắn
hoa cải báo lập đông
trổ lên vàng mơ nỗi nắng.
VNQD