Cỏ. Trăng. Và…
Đêm nay trăng thật là rằm
Ta nằm trên cỏ hay nằm dưới trăng
Cỏ mềm mướt hạt sương giăng
Trăng buông ngàn sợi tơ vằng vặc xa
Trời trăng đất cỏ và ta
Hình như còn một quê nhà lặng im
Hình như còn khúc sông chìm
Cứ rằm lại ngước mặt nhìn trời đêm
Trăng cao cỏ ướt sương thêm
Trách gì chân bước giẫm lên lạnh lùng
Giữa rên rỉ tiếng côn trùng
Cỏ vươn nõn búp thắp từng giọt rơi
Trăng buông xuống cỏ đẫm ngời
Ngàn năm trăng, cỏ dệt lời bình yên
Một mai rũ hết muộn phiền
Xin làm ngọn cỏ ngồi thiền dưới trăng.
Những lá thư của chị
Anh lên biên giới không về
Chị tôi nhốt mảnh trăng thề vào tim
Cạn đêm chong nến lặng im
Mở ngàn trang nhớ đi tìm mùa xa
Thư băng núi thẳm rừng già
Thành con đò chở chị qua tháng ngày
Lặng nhìn từng chữ xanh gầy
Chị nâng niu những vơi đầy anh trao
Con thơ hỏi bố nơi nào
Ôm con chị khẽ chỉ vào hòm thư
Mấy lần sóng dội tâm tư
Hong thư thềm nắng chị như ngồi thiền
Thời gian phai nét chữ hiền
Thẫn thờ tay chạm một miền mưa rơi
Cửa nhà mấy bận chuyển dời
Chị ôm thư cũ mắt vời vợi thương
Một hôm trăng đổ đầy sương
Nghĩa trang mờ tỏ nén hương nghẹn lời
Thư xưa hoá khói lên trời
Bên anh chị kể một đời thư xanh.
VNQD