Chùm thơ dự thi của tác giả Nguyễn Văn Song

Thứ Bảy, 22/10/2022 08:01

Cỏ. Trăng. Và…

Đêm nay trăng thật là rằm
Ta nằm trên cỏ hay nằm dưới trăng
Cỏ mềm mướt hạt sương giăng
Trăng buông ngàn sợi tơ vằng vặc xa

Trời trăng đất cỏ và ta
Hình như còn một quê nhà lặng im
Hình như còn khúc sông chìm
Cứ rằm lại ngước mặt nhìn trời đêm

Trăng cao cỏ ướt sương thêm
Trách gì chân bước giẫm lên lạnh lùng
Giữa rên rỉ tiếng côn trùng
Cỏ vươn nõn búp thắp từng giọt rơi

Trăng buông xuống cỏ đẫm ngời
Ngàn năm trăng, cỏ dệt lời bình yên
Một mai rũ hết muộn phiền
Xin làm ngọn cỏ ngồi thiền dưới trăng.


Những lá thư của chị

Anh lên biên giới không về
Chị tôi nhốt mảnh trăng thề vào tim
Cạn đêm chong nến lặng im
Mở ngàn trang nhớ đi tìm mùa xa

Thư băng núi thẳm rừng già
Thành con đò chở chị qua tháng ngày
Lặng nhìn từng chữ xanh gầy
Chị nâng niu những vơi đầy anh trao

Con thơ hỏi bố nơi nào
Ôm con chị khẽ chỉ vào hòm thư
Mấy lần sóng dội tâm tư
Hong thư thềm nắng chị như ngồi thiền

Thời gian phai nét chữ hiền
Thẫn thờ tay chạm một miền mưa rơi
Cửa nhà mấy bận chuyển dời
Chị ôm thư cũ mắt vời vợi thương

Một hôm trăng đổ đầy sương
Nghĩa trang mờ tỏ nén hương nghẹn lời
Thư xưa hoá khói lên trời
Bên anh chị kể một đời thư xanh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)