Tưởng tượng
Không cánh
Con chim bay bằng ý nghĩ
Xa hơn cả những con chim chạm trời
Trong hoài nghi của gió
Không ai biết những đôi cánh bện rơm giấu trong tổ
Con chim líu lo như cỏ mọc không nghỉ
Là chim nó vẫn muốn bay
Bầy đàn rời đi trú đông
Từng con chim như con mắt bầu trời nhìn lại
Cỏ khô, cành vụn, đất sét, lông vũ… không gì thay được đôi cánh
Chỉ có trí tưởng tượng
Con chim đang bay bên trong
Nó biết điều nằm ngoài giới hạn.
Bóng núi
Ngày thả những thành quách bằng giấy bồi rơi
Cánh đồng mênh mông chỉ còn bóng núi
Nhìn xa chỉ bằng cái ôm mà chắn mặt trời
Có ai đi về hướng đó không?
Những hàng cây tươi tốt chưa thoát khỏi sự che phủ của bóng
Gã tiều phu chỉ một lối mòn
Ken dày xác rễ
Đêm xuống núi chỉ còn như một ôm than
Của biết bao mùa nhóm lửa
Trời sáng bóng núi cũng dừng ngoài cửa
Những kẻ khước từ
Có tiếng gọi ở phía xa
Và bóng ai như bóng mẹ
Đôi bàn chân ngứa râm ran
Dội tiềm thức của một người nhớ núi
Chưa ai kể con nghe phía bên kia bóng núi là gì.
VNQD