Thơ của Lê Na

Chủ Nhật, 23/02/2025 11:32

Bác thợ rèn làng tôi

Quai búa rền vang vồng ngực nở
Mồ hôi tua tủa, trắng râu phơi
Áo chiến trường, thơm trong hòm gỗ
Say nghề rèn giũa, lão bảy mươi

Thuở ấy chiến trường cùng đội ngũ
Mưa đạn, sốt rừng, súng trên lưng
Về làng, cơm áo, bễ than đỏ
Tai còn ngóng gió cuối rừng xa

Lửa cười, xưa lính chăm rèn giũa
Nay về rèn giũa thứ cùn mòn
Cựu lính sức dư rền tiếng búa
Dao, cuốc, hái, liềm đỡ bà con

Ngày vui lại diện quân phục cũ
Vải bạc thời gian, chỉ mòn sờn
Bạn lính ôm nhau, cười ngất ngú
Vẫn mày tao bạn thuở Trường Sơn...


Gửi em bé Phù Lá

Đủ sáu mùa ngô Tải Phủ vào lớp một
Vai đeo sách, lưng cõng em Tải Phéng
Bàn chân nhỏ lách qua từng hõm đá
Sương vô tư dâng trắng Tả Gia Khâu

Em gái bên anh lúc ngủ khi chơi
Lớp một thường khi có vài chỗ trống
Điểm trường nhỏ giữa mênh mông núi rộng
Nét chữ đầu đời, nét phấn trắng như sương

Tôi ngắm các em quặn thắt yêu thương
Không cõng em tới trường Phủ phải xa lớp học
Bố mẹ lên núi cao gieo mùa ăn, mùa mặc
Mưa nắng thất thường nơi phên giậu vùng biên

Cô giáo đang giảng bài
Tải Phéng đã ngủ yên
Tải Phủ cặm cụi tay ghì trên bảng viết
Dọc dải biên cương thơ nói sao cho hết
Những nhọc nhằn cho con chữ vùng cao…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)