Thơ của Nam Thanh

Thứ Sáu, 29/09/2023 10:36

Hương Hạ Long

Sương như sữa ấp ôm đảo nhỏ
Mẹ Hạ Long bồng bế ngàn con
Biển mênh mông đôi mắt em
Đang mở ra cho rồng bay xuống
Những đảo đá gióng lên trời xanh muôn hồi trống
Xốn xao sóng nước mây trời…

Biển mặn máu mồ hôi nước mắt của con người
Bao địa danh sinh ra từ lịch sử
Những Bãi Cháy, núi Truyền Đăng, hang Dấu Gỗ…
Bao đời gươm tạc thơ vào núi đá
Rồng bay xuống nơi đây giúp đánh tan giặc giã
Nghìn năm còn kể mãi chuyện cha ông…

Khi mắt em nhìn xanh trời biển mênh mông
Ngọn sóng vỗ vào anh dịu êm đến thế
Anh uống hết mắt em và biển cả…
Em mặn mà hơn! Biển ngọt ngào hơn!

Và Hạ Long buông neo ở trong anh
Vỗ vào anh buồn vui năm tháng
Bao bể dâu vùi vào im lặng
Biển nở nụ cười trên môi anh…

Khi Hạ Long đã hóa thành em
Có tấc biển tấc trời nào không yêu thương như da thịt
Mỗi mẩu đá lá cây cũng nặng tình đất nước
Mỗi hạt cát dấu chân cũng hóa quê hương!

Và tự bao giờ Hạ Long
Đã thành nỗi nhớ!
Để sáng nay trong hơi thở
Anh nhận ra hương Hạ Long…


Có nơi nào

Có nơi nào biển trong hơn nơi đây
Khi nước biển được lọc bằng nước mắt
Có ở đâu biển xanh như ở đây
Khi kiếp người gửi vào bao mơ ước

Có nơi nào biển lành như nơi đây
Khi chim yến rợp trời rùa bơi đầy nước
Có ở đâu biển đẹp như ở đây
Khi trai ngọc ngậm ánh trăng san hô rập rờn sóng bạc

Có nơi nào phượng đỏ như nơi đây
Khi đất đai được tưới bằng máu thắm
Có ở đâu trăng sáng như ở đây
Khi trăng mọc trong mỗi trái tim người

Có nơi nào những cây bàng trăm tuổi
Rễ ăn vào bao mất mát buồn đau
Rễ cắm vào tang thương dâu bể
Trái tim dâng bao quả ngọt ngào

Anh nói nơi “Địa ngục trần gian”
Em bảo đây “Thiên đường biển cả”
Những tiếng gọi trên môi thiêng liêng quá
Côn Đảo! Côn Sơn!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)