Thơ của Lê Thúy Bắc

Thứ Sáu, 22/09/2023 11:02

Giấc mơ của chị

Trong chiếc nôi nỗi nhớ
chị đan bằng thời gian
bầy ong không bay hết một khúc quanh
chờ đợi là đôi chân vạn dặm

đèn khuya không đủ sáng
chiếc giường cưới bạc màu chưa một lần đặt lưng
dấu nồng nàn in trên gỗ mồ côi

Anh về nơi ấy, gió căng chiều biên ải
heo hút mom rừng, trưa nắng cháy sườn tây
con ong tháng ba hoa mua tím trời gọi bạn
nhớ tiếng sáo diều bên khóm trúc bờ tre
có rặng me già ghen bóng đêm gầy lây sang màu tóc
rích rích chim rừng thương dòng suối thiên di

Có một ngày chị mơ trong hư vô
nghe nghi lễ thả đồng dao con trẻ
thấy thời gian ngủ vùi trong chiếc giỏ
thấy rừng phong sương, rừng loang lửa khói
đâu cũng bóng người đang réo rắt tìm nhau

Người đầu gió
nhìn thấy giông đầu non
chợt thấy chiếu hoa son nằm phai sắc
tuổi hai mươi anh trải dài nơi triền dốc
nhớ mẹ ngồi se sợi hoàng hôn sảy từng hạt gạo
chầm chậm bên hè nhỏ những chùm sao

Nơi anh đến
đám lá rừng đêm vơ làm gối
mây trắng hạ Lào mưa rát má sườn đông
chị đếm tiếng bom gió dong mùi đất
tiếng tích tắc cựa mình nghe vòm lá loay hoay

Trăng trầm ngải bần thần trên thớ gỗ
ngọn gió lưa thưa ngút ngàn mây thở
chị không gọi tên anh
nơi hào sâu chân giẫm mòn chiến địa
chị đan chiếc nôi mềm
chờ trăng sáng trong đêm.


Bình nguyên trăng

Trên bình nguyên trăng
con đường cong cong bậc thang
biên giới Pha Luông nghiêng đêm
em say men bập bùng lửa trại
tôi say em
bờ Lung đại ngàn Sài Khao mây trắng
chín mọng mòng mong mận đỏ
ai khoác hương đêm về núi
cho em ngan ngát khung trời

Tháng sáu bình nguyên, tháng sáu bằng lăng
em lẫn trong anh khoảng trời Tây Tiến
ngày cha ra trận
mẹ tiễn cha đi, gùi thưa khom khom nhặt nắng
mang trăng lên phía lưng trời
con trâu khát chiều say men cỏ
trái mận tròn, anh ngơ ngác Mộc Châu

Bình nguyên trăng soi gương
bậc thang kiếm tìm men đêm ngầy ngậy
váy áo Sơn La đung đưa chờ ai
anh mang phố lên rừng hong đêm thành nỗi nhớ
đếm bước chân cha, ngày khói vương Tây Tiến nhuộm hồng

Pha Luông nghiêng nghiêng ngàn lau sừng sững
anh đi tìm em, dải yếm thêu mây dập dìu ánh lửa
mắt em xanh màu lá
Mường Lát rưng rưng lưng nương mở gió
trăng rọi sáng khung trời
em lúng liếng Mộc Châu.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)