Thơ của Nguyễn Minh

Thứ Sáu, 05/04/2024 08:48

Ngôi mộ gió ở Trường Sơn

Tổ trinh sát còn lại mình anh
Ngày thứ mười lăm giữa đại ngàn ngút ngát
Cơn sốt rừng bỗng ập về bất chợt
Còn lại chiếc tăng làm võng cuộn cho mình

Tìm đâu ra dù chỉ viên kí ninh
Những cơn gió xanh nhuốm màu tang tóc
Dâng niềm thương của những cánh rừng
Răng cắn trẹo hàm, người rung bần bật

Khẩu AK ôm chặt
Nóng phừng phừng và rét thấu xương
Ngày thứ hai hai anh nằm xuống
Chỉ có gió tiễn anh về quê mẹ

Gió thì thào rất nhẹ
Rủ những lá khộp vàng đắp mộ chở che
Gió gầm gào bên hốc núi, bờ khe
Mang hơi ấm từ đất nồng nàn vô tận

Không một lời trối trăng
Anh ra đi trong khoảng lặng
Ngôi mộ gió ở Trường Sơn rung lên cùng làn pháo trận
Chiến dịch bắt đầu từ bên kia phía đại ngàn...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)