Thơ của Trần Huy Minh Phương

Thứ Hai, 01/04/2024 11:52

Gió quét chân chị

Ngồi bên đất nhớ viên đất và ống thụt
tuổi thơ bệt sình bên sông
ngóng gió đồng

Bông sữa thơm thì con gái
chị cõng em băng qua bụi cỏ gai
nhớ giêng, hai gọi tên mười hai tháng
cho tròn năm xòe nhớ đọng trong nhau

Vục mặt vào lu nước rền giọng
cột nhà rung liêu xiêu
gió ngược
em về dốc núi
khách làng bên vòng cưới đầy nhà

Cỏ gà xôn xao chân chị bước
em thất thểu đồng hoang
mùa bông lúa trĩu
thơm thì con gái
chị và em và tôi
đi về ba hướng
gió u u nhà vi vu

Lu nước vỡ
trên máng xối lũ chuột cười rinh rích
lúa son sót
cựa mình
đau
nẻ đất
chân trần
mình đi
gió ơi!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)