Gió quét chân chị
Ngồi bên đất nhớ viên đất và ống thụt
tuổi thơ bệt sình bên sông
ngóng gió đồng
Bông sữa thơm thì con gái
chị cõng em băng qua bụi cỏ gai
nhớ giêng, hai gọi tên mười hai tháng
cho tròn năm xòe nhớ đọng trong nhau
Vục mặt vào lu nước rền giọng
cột nhà rung liêu xiêu
gió ngược
em về dốc núi
khách làng bên vòng cưới đầy nhà
Cỏ gà xôn xao chân chị bước
em thất thểu đồng hoang
mùa bông lúa trĩu
thơm thì con gái
chị và em và tôi
đi về ba hướng
gió u u nhà vi vu
Lu nước vỡ
trên máng xối lũ chuột cười rinh rích
lúa son sót
cựa mình
đau
nẻ đất
chân trần
mình đi
gió ơi!
VNQD