Thơ của Nguyễn Việt Chiến

Thứ Hai, 03/03/2025 10:07

Màu mây đỏ trên đỉnh đồi A1

Lịch sử vĩnh hằng ở đây là những ngọn đồi
Nơi mấy ngàn anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống

Nơi đây không có chỗ cho sự sợ hãi
Nên cả ngàn cân bộc phá được bí mật đưa sâu vào lòng đồi
Giật nổ tung tám mươi năm thực dân đô hộ núi sông này

Nơi đây
Không có chỗ cho sự hèn nhát
Nên hai ngàn năm trăm người lính
Đã không tiếc máu xương mình
Trong trận đánh cuối cùng ở Điện Biên

Nơi đây
Không có chỗ cho sự trốn chạy
Nên tướng Đờ Cát và cả ngàn lính viễn chinh Pháp
Đã cờ trắng đầu hàng
Kết thúc một thế kỉ xâm lăng

Trên đỉnh đồi A1 có đám mây phượng vĩ
Nghiêng xuống sắc hoa đỏ chói
Như máu những người lính năm xưa

Lịch sử nhuộm đỏ từng thước đất
Nơi các anh nằm
Nhưng máu phải bay lên
Máu phải đọng thành hoa dọc những chiến hào

Mẹ Tổ quốc đón trên tay mình
Những người con ngã xuống
Trong khúc hát ru màu hoa đỏ
Trên những ngọn đồi Điện Biên Phủ

Lịch sử suốt ngàn đời
Vẫn giữ lại khúc hát ru của mẹ
Khúc hát ru màu đỏ
Trên cánh đồng ngút ngàn mây trắng
Xứ Mường Thanh

Điện Biên Phủ, trái tim và khẩu súng
Phút hi sinh người lính trẻ nghĩ gì
Anh gọi mẹ, trời quê đầy ắp nắng
Mẹ trên đồng gặt lúa, mẹ còn nghe

Con trai mẹ hồn nhiên như khoai lúa
Sẽ một ngày trở lại với quê hương
Trong đêm lạnh con sẽ là ánh lửa
Con bên đời là tiếng hát yêu thương.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)