Thơ của Từ Ngàn Phố

Thứ Bảy, 22/02/2025 11:29
Hãy trả lại cho tôi
 
Tôi đã có một thời trai trẻ
Chống gậy đi suốt năm tháng rừng già
Tóc sốt rét có sợi màu khác tuổi
Lưng ba lô còng xuống giống lưng bà
 
Tôi đã có một thời trai trẻ
Tay vụng về bỗng khéo léo vá may
Bên bếp lửa má đỏ bừng thổi nấu
Góc rừng chiều khóc bạn nấc rung vai
 
Tuổi trẻ của tôi, tuổi trẻ của tôi
Ít hẹn hò lại nhiều xa cách
Thiếu ngày thừa đêm no bom đói sách
Cười cả khi đau và khát giữa biển đầy
 
Nhưng bạn ơi…
Hãy trả lại cho tôi
Trả lại nguyên cái thời trai trẻ ấy
Nếu ngày mai lửa mắt tôi lại cháy
Nếu ngày mai
                    đất nước
                                        lại bóng thù!
 
Anh về với mẹ
Thương nhớ một người đồng đội
 
Rời quê hương
Cõng ba lô vượt Trường Sơn
Bốn tháng ròng
Anh tới Lộc Ninh
 
Ngày về
Chiếc ba lô cõng anh
Đường số 1 thẳng băng
Năm mươi năm trời mới tới được
Cố hương
 
Đồng đội tìm ra anh từ cánh rừng sâu thẳm
Họ đón anh về quê
Đón anh về với mẹ
Anh - người con trai ngày xưa cao lớn
Giờ chỉ còn là một bọc nhỏ
Mẹ già đưa cả hai tay run run đỡ lấy anh
Mẹ bế anh như ngày xưa từng bế
 
Ngày xưa mẹ bế anh -
anh khóc
Ngày nay mẹ bế anh -
mẹ khóc
 
Anh về với mẹ
Anh về với mẹ
Anh về với mẹ…
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)