Thơ của Từ Ngàn Phố

Thứ Bảy, 22/02/2025 11:29
Hãy trả lại cho tôi
 
Tôi đã có một thời trai trẻ
Chống gậy đi suốt năm tháng rừng già
Tóc sốt rét có sợi màu khác tuổi
Lưng ba lô còng xuống giống lưng bà
 
Tôi đã có một thời trai trẻ
Tay vụng về bỗng khéo léo vá may
Bên bếp lửa má đỏ bừng thổi nấu
Góc rừng chiều khóc bạn nấc rung vai
 
Tuổi trẻ của tôi, tuổi trẻ của tôi
Ít hẹn hò lại nhiều xa cách
Thiếu ngày thừa đêm no bom đói sách
Cười cả khi đau và khát giữa biển đầy
 
Nhưng bạn ơi…
Hãy trả lại cho tôi
Trả lại nguyên cái thời trai trẻ ấy
Nếu ngày mai lửa mắt tôi lại cháy
Nếu ngày mai
                    đất nước
                                        lại bóng thù!
 
Anh về với mẹ
Thương nhớ một người đồng đội
 
Rời quê hương
Cõng ba lô vượt Trường Sơn
Bốn tháng ròng
Anh tới Lộc Ninh
 
Ngày về
Chiếc ba lô cõng anh
Đường số 1 thẳng băng
Năm mươi năm trời mới tới được
Cố hương
 
Đồng đội tìm ra anh từ cánh rừng sâu thẳm
Họ đón anh về quê
Đón anh về với mẹ
Anh - người con trai ngày xưa cao lớn
Giờ chỉ còn là một bọc nhỏ
Mẹ già đưa cả hai tay run run đỡ lấy anh
Mẹ bế anh như ngày xưa từng bế
 
Ngày xưa mẹ bế anh -
anh khóc
Ngày nay mẹ bế anh -
mẹ khóc
 
Anh về với mẹ
Anh về với mẹ
Anh về với mẹ…
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)