Thơ của Lữ Hồng

Thứ Tư, 26/02/2025 13:07

Chờ anh về lang thang trong em

Mây trẩy hội mùa đông
gạo, ngô, sắn về bên lửa ấm
gùi bén mùi con gái
giọt nước đầu làng đung đưa

Lúa rước về kho
chiêng ngàn năm nguyên sơ
ngày đá cọ vào nhau
đỏ một đêm hoang
lần vết nhớ
“hỡi em Mêm!
đừng uống rượu với người lạ(1)
cài chặt em
cài chặt đêm

Tượng gỗ lời mách bảo
đừng đem nhau đi xa
Thổi Tai(2) lỡ chạm vào cây gậy
làm chim sải cánh hết mùa
gió là số phận

Lang thang trỉa đất
lang thang nối rừng
chờ anh về lang thang trong em
tay em ủ lá
tay em đong men
chờ anh về lang thang trong em.

--------
1. Dân ca Jrai.
2. Một nghi lễ của đồng bào Tây Nguyên.

Nếu mùa xuân

Đứa trẻ ngồi im chụm củi
lửa rạng chái nhà
thưng bốn vách còn nghe tiếng rít
trăng nhớ nguồn về tựa thênh thênh

Cuối chạp mẹ tím bàn tay
gỡ tro trên tóc
cơn nắng vụn đánh thức từ giấc đêm
non hơn tưởng tượng
lạ lùng hơn tưởng tượng
tưới tẩm kiệu hành hẹn những lời rao

Ngoài kia phố thị lớn rồi
trăm năm vòm cây di thực
rễ soi lòng đất
lá dùng nuôi nấng trời xanh

Giấc ngủ ghim buổi chiều nay
tay quờ quạng chạm ngày đã cũ
thế mà hai mươi năm
sực giấc
ước làm đứa trẻ tắm lá quỳ
ngồi chụm củi mùa xuân

Ta bỏ quên những chí nguyện chưa thành.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)