Cửa sổ văn nghệ

Triển lãm nhóm: Vết in từ đất

Thứ Ba, 13/04/2021 10:31

Kéo dài đến ngày 29/05/2021, Triển lãm Vết in từ đất diễn ra tại Sàn Art, Millennium Masteri, B6.16 & B6.17, 132 Bến Vân Đồn, Phường 6, Quận 4, TP HCM.

Các sắp đặt gốm của nghệ sĩ Lê Triều Điển và Hồng Lĩnh.

Thay vì chỉ tập trung vào các đồ vật riêng lẻ, triển lãm nhằm mục đích xem xét tầm quan trọng của từng bộ tác phẩm và khám phá cách các nghệ sĩ đã khám phá, thử nghiệm, tái bối cảnh hoá đồ gốm và nâng tầm chúng lên trên cấp độ thủ công.

Kết nối Bùi Công Khánh, Lê Triều Điển, Hồng Lĩnh và Nguyễn Đức Phương là những đồ gốm theo cách này hay cách khác gắn với truyền thống bản địa – dù trong thẩm mỹ, phương tiện, chủ đề hay địa điểm sản xuất – nhưng đã không còn quan hệ với chức năng sử dụng. Đó là những tác phẩm nhìn lại ranh giới ý niệm của phương tiện, những vật thể được trí thức hoá, hồi sinh và tôn vinh di sản Việt Nam, đồng thời mở rộng nhận thức của chúng ta về gốm sứ trong nghệ thuật đương đại.

Bùi Công Khánh, Fractured History ¦ Lịch sử nứt gãy.
Nguyễn Đức Phương, Smells like distant spirit | Đầy mùi xa vắng.

PV
Ảnh từ LUXUO

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)