Chùm thơ của Ngozi Olivia Osuoha

Thứ Năm, 19/01/2023 00:31

Ngozi Olivia Osuoha là nhà thơ, nhà văn, nhà tư tưởng, tác giả người Nigeria. Cô đã xuất hiện trong hơn sáu mươi tuyển tập quốc tế và đã xuất bản hơn 260 bài thơ ở hơn 25 quốc gia. Cô là tác giả của 23 cuốn sách thơ và một cuốn trong số đó được lưu trữ trong Thư viện Quốc hội Hoa Kì.

Thơ của cô đã được đề cử cho cả hai giải Best Of The Net và Pushcart Prize.

 

Chúng ta đã vượt qua

Trong những trở ngại và câu đố

Giữa sự khan hiếm,

Trong những cái chết và tai nạn

Giữa cuộc sống và tình yêu,

Trong những nỗi đau và vết bẩn

Giữa nỗi sợ hãi và nước mắt,

Chà! Chúng ta đã vượt qua!

 

Những tổn thương và bi kịch

Vết nhơ và những tình huống khó xử

Những chiếc búa giáng xuống và sự thất bại,

Ồ, chúng ta đã vượt qua!

 

Sự ốm đau và bệnh tật

Bệnh dịch và đại dịch

Đóng cửa và phong tỏa

Sụp đổ và suy thoái

Hỡi những người bạn thân mến, chúng ra đã vượt qua!

 

Chúc mừng năm mới, một thế giới hạnh phúc

Tôi cầu chúc cho sự bình an, yêu thương và hòa bình.

Một thế giới mới

Quá khứ biến mất sau lưng chúng ta

Đúng, hãy để nó ở đó và bước tiếp

Năm tháng đã qua, ra đi mãi mãi

Nó sẽ không bao giờ đến, đến ám ảnh chúng ta.

 

Bỏ lại nó ở phía sau, hãy bước tiếp

Hãy để nó đi, tập trung tới tương lai

Đây là một năm mới, hãy cùng nhảy nhót tiến về phía trước

Những chuyện đã xảy ra, hãy để nó đi!

 

Chúng ta có thể sống tốt hơn và hạnh phúc

Đúng, chúng ta có thể mạnh mẽ hơn và sống động hơn

Nếu chúng ta chọn cách thay đổi bản thân.

 

Chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới

Chúng ta đã chiến thắng những rắc rối,

Chúng ta đã khuất phục những tháng năm,

Cố lên, đây là một năm mới

Đừng giới hạn bằng những giải pháp duy nhất

Bởi vì tất cả mọi thứ đều có thể.

 

Làm sạch bản thân, giặt sạch áo khoác

Xỏ vào một đôi giày, bảo vệ phần thắt lưng

Chúng ta đã vượt qua, đây là một năm mới

Chúng ta có thể biến nó thành một thế giới mới

 

Cầu Chúa trời mỉm cười với chúng ta

Cầu những vì sao sáng chiếu con đường của chúng ta

Cầu vầng trăng không ngừng những niềm vui

Cầu mặt trời luôn chiếu sáng và mỉm cười với chúng ta.

 

Bức thư em không gửi

Anh tuyệt đẹp như một vị vua

Tỏa sáng như một hiệp sĩ trong bộ áo giáp sáng chói

Vương miện anh lấp lánh những viên kim cương

Và quân lính của anh đứng ngay ngắn như những trụ cột,

Vì vậy, em đã yêu anh như đánh cược cả đời

 

Anh là tất cả mọi thứ mà em từng muốn

Em đã mơ ước rất lâu rằng anh là có thật

Đôi chân anh như một cây cầu

Nó đi qua em giữa những biên giới và bờ biển,

Nhưng anh là con tàu chìm hôi thối.

 

Những bộ y phục của thiên thần anh đã mặc

Nhưng áo của các thánh, anh lại xé

Bất tin với chiếc áo choàng anh mặc

Thế giới chẳng phải là tủ quần áo của anh

Mặc cho anh lấp lánh ánh vàng.

 

Tội lỗi của em là tin tưởng anh

Tội ác của em là yêu anh

Và chấp nhận anh là sự thất bại của em.

 

Em đã không cầu nguyện cho sự đau đớn

Em không ước gặt hái nỗi buồn

Thay vì em hi vọng điều tốt nhất,

Vì vậy em sẽ không bao giờ gửi bức thư này.

Tiếng nói của kẻ yếu đuối

Những giọng nói trong bóng tối

Nghe thật khao khát và yếu ớt,

bị che giấu, bị kì thị

và bị lược bỏ

 

Đói, nghèo, chia tách, phân biệt đối xử,

Căm thù, cay đắng và tham lam chống lại họ,

Không ai quan tâm để lắng nghe hay cứu rỗi họ.

 

Những giọng nói, thánh ca, lời cầu nguyện, mong muốn và ước mơ

Những ảo ảnh, nhiệm vụ, bổn phận

Họ lang thang trong hỗn loạn

Và tự hỏi trong sự thiên vị,

Cuộc sống soi bóng tối cho họ.

 

Hãy để mắt xem tiếng họ thét gào,

Hãy lắng nghe, giúp họ bay lên

Họ có đôi cánh thật giống đại bàng

Hãy để họ sống mà không bị trói buộc.

 

JYKHANH dịch từ bản tiếng Anh

 

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)