Chùm thơ của tác giả Mai Liễu

Thứ Ba, 23/06/2020 09:10

MAI LIỄU
Tháng ba hoa bưởi


Cây bưởi mẹ trồng sắp thành cổ thụ
Tháng ba nở hoa thơm ngát khoảnh vườn
Nhớ cữ rét nàng Bân heo heo mái lá
Mẹ lên đồi kiếm củi chăm cây

Đã mấy tháng ba vườn đồi vắng mẹ
Cây cọ trổ buồng vàng óng giọt mưa xuân
Tán cọ khuất bóng người từ năm ấy
Dáng tảo tần thấp thoáng mãi đâu đây

Các em nói mẹ đừng tham việc nữa
Củi để đun nhà chả thiếu bao giờ
Việc với mẹ như cơm ăn mỗi bữa
Ăn có bữa quên việc chả quên làm

Tuổi ngoại tám mươi nhiều khi mẹ lẫn
Con gái về chơi gọi “chị” xưng “em”
Nghe mẹ nói mà muốn trào nước mắt
Ngày mẹ đi xa biết đã cận kề

Đã mấy tháng ba hoa bưởi trắng sau vườn
Tháng của đau thương - chúng con về bên mẹ
Con cháu xa gần quây quần đủ mặt
Không làm sao ngăn nổi phút mẹ đi

Hoa của ngày xuân nhắc mùa xa mẹ
Hóa linh thiêng cây trái vườn nhà
Chùm hoa bưởi sáng nay con hái
Lặng lẽ tỏa hương quấn quýt ban thờ...

Làng Phào


Đường lâm nghiệp ổ trâu ổ voi
Dốc trơn trượt ngày mưa lầy lội
Suối cắt đường thành bao nhiêu đoạn
Mùa mưa nước cuốn ầm ào

Chị tôi đến làng Phào làm dâu
Tươi giòn thời thiếu nữ
Sau tân hôn anh lên đường ra trận
Chị ở quê chồng ruộng nương và chờ đợi...

Trời Phật vẫn thương người
Đi qua cuộc chiến tranh, anh trở về lành lặn
Hai đận sinh con có gái có trai
Đứa nào cũng mập mạp măng mai

Các cháu lớn lên ra phố làm ăn
Anh chị vẫn ruộng nương ở làng Phào khuất nẻo
Làng Phào sang thế kỉ hai mốt vẫn chưa có điện
Đường sá lầy lội ngày mưa...

Các cháu muốn đón ông bà ra phố
Phố không có ruộng nương vườn tược
Còn ao cá, trâu bò, gà lợn bỏ được sao?
Thi thoảng con cháu dắt díu nhau về quê
Ông bà nhớ cháu ra phố mấy hôm lại quáng quàng về bản

Chị tôi đến làng Phào làm dâu
Tươi giòn thời thiếu nữ
Bây giờ chị thành người già của bản

Ơi làng Phào khuất nẻo
Khuất lấp bao phận người...

Em bé Mộc Châu


Chỉ mất hai trăm ngàn
Cả đám người Mông nói giọng Hà Nội
Ùa vào vườn hoa cải
Máy ảnh và các loại điện thoại thông minh
Đua nhau ghi hình
Những bức ảnh cao nguyên đẹp như trong mơ
Đồi chè thẫm xanh
Những luống cải ngồng hoa lên ủ nắng
Chiều đang xuống
Thung lũng bịn rịn sương lên...

Chẳng ai biết có em bé Mông tựa lưng vào hàng chè vừa đốn ngọn
Ngơ ngẩn dõi nhìn
Những bộ váy áo Mông khoác lên người các cô gái Hà Nội
Hoa nở vào má hồng son phấn
Hoa nở trên những búp tay thon...

Chiều Mộc Châu đẹp và buồn
Những vạt cải ngồng vô tình bị giẫm đạp
Hoa vẫn vô tư nở dưới gót giày.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)