Chùm thơ của tác giả Vĩnh Thông

Thứ Sáu, 22/01/2021 06:04

Hanh trắng

Đêm sâu rồi gác mái phố đẫm sương
Lất phất mưa cuộn dòng bụi đỏ
Ta chờ ai? Lòng trầm dằn dặt
Ta đợi chi? Chân về khuya khoắt
Tàn đêm đối bóng đơn côi

Cuộc chơi buồn có dành cho ta?
Vòng tròn ảo không khởi đầu kết thúc
Không ai vỗ giấc muộn phiền hư thực
Chỉ mình ta và đắng chát bờ môi
Dường ngoài kia lá cũng uống say rồi

Đêm suông dài với phố mưa ngâu
Chiếc cốc trắng như nỗi buồn hanh trắng
Nào nâng lên… để rồi đặt xuống
Có còn ai cùng nhấm nháp bên đời
Những nụ cười thuở ấy tắt trên môi

Khẽ thôi nào, thành phố của riêng tôi
Hãy xoay nhẹ như một làn khói mỏng
Chút ấm áp giữa phiên tình âm vọng
Bao buồn vui còn đọng lại nơi này
Mà người đi dằn dặt giấc sương bay…

Sài Gòn tháng chín

Những ngày phố như đứa trẻ bi bô
Tập nói bao điều chi rất lạ
Tập nhìn bao mặt người rất lạ
Rao rảo rong đêm

Phố càng đông, đông cả cô đơn
Dòng người trẻ gương mặt nào còn trẻ
Gương mặt nào hung hăng hay lương thiện
Gương mặt nào… của ta?

Vẫn lòng đêm, vẫn phố, vẫn cuộc chơi
Đổi chác bán mua trò người rẻ mạt
Hấp háy tìm đi, những mắt đời luân lạc
Còn được bao lần?

Buồn gì chăng mà lất phất mưa câm
Người nấp phố, phó chúc điều may rủi
Những chuyến bay vẫn ầm ì nền trời đỏ
Tìm thấy giấc mơ không?
Phía cuối chân trời…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)