Chùm thơ của tác giả Võ Văn Luyến

Thứ Sáu, 18/06/2021 16:45

Người thợ xẻ đá trên đất Gio Linh

Chỉ tiếng búa trầm đục
đá lặng thinh
người lặng thinh

Ngỡ như đá và anh cùng cháy lên ý nghĩ
ngỡ như đá nén cơn đau cho tóc sương nhẹ âu lo
cũng có thể đá thi với anh
sự kiên gan thử thách!

Nếu đó là cuộc chạy đua đường dài
anh sẽ rớt lại sau cùng
nhưng điều lựa chọn đâu riêng cuộc mưu sinh
mà nghĩa nhân vẫy gọi đài tháp
những đài tháp xa lạ màu sơn trang sức
và tôi thấy ở anh
niềm vui đóng dấu nụ cười

Chỉ tiếng búa trầm đục
người lặng thinh
đá lặng thinh.

Tiếng chim trong đêm

Nửa đêm
tiếng chim lọt qua cửa sổ
như đồng đội bá vai nhau nhắc nhở
trước khi vào trận đánh
Hà ơi mày là thằng giỏi bắn
nhớ kèm Thanh diệt hỏa lực địch nghe chưa
đã so găng là phải tính hơn thua
bởi cái giá ta trả bằng máu
mẹ cha nuôi ta từ củ khoai hạt đậu
từ tiếng ru tha thiết mỗi đêm
anh em thương ta chia sớt nỗi niềm
bầu bạn bên ta làm giàu kỉ niệm
đôi mắt yêu ta chấp chới láng giềng

Nửa đêm
tiếng chim đưa ta về vùng không dân
cách một bước chân
cạm bẫy người
chiều sắp tắt thấy giặc lưng chừng đồi
gài lựu đạn mìn claymo quanh chốt
chẳng gan góc gì đâu mà chúng sợ chết
cái chết nhanh sau cái bấm cò
còn chúng ta thì cứ ăn no
ra suối tắm vô tư như thời mới lớn
chờ cánh rừng màn đêm phủ xuống
ta giăng dây làm bẫy người phát nổ
ta yên giấc chúng thì mất ngủ
cứ như là trò chơi trẻ con

Nửa đêm
tiếng chim buồn buồn như mẹ chờ con đợi cửa
hai mươi năm bốn mươi năm và hơn nữa
tóc trắng mây trời
da chi chít đồi mồi
nhưng vẫn tin ngày con trở về bên mẹ

Như niềm vui ngày non sông thống nhất
như đá vàng khắc lên thời gian son sắt
tự nhiên tiếng chim dồn dập như ai đang hát
ta bật dậy đón bình minh
mới hay bên em
hạnh phúc vừa lót ổ.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)