Khu vườn tháng ba và những tờ di chúc
Trong khu vườn ánh sáng tháng ba phơi như áo
Những chùm quả mận treo lủng lẳng
Bầy chim rót lời mật vào lá non
Người ta treo những tờ di chúc
Rải những đồng tiền lẻ
Và cầu nguyện
Dường như tạo hóa vẫn chưa cảm động nỗi đau con người
Có những đêm trút đầy mưa đá và bệnh tật
Bóng người nhàn nhạt đi qua khu vườn
Hơi thở nặng nhọc
Nhặt vài quả mận rụng
Như mọi buổi sáng
Như mọi bóng đêm
Người người cầu nguyện
Trước bệnh tật và nỗi đau
Những chùm quả mận khô và rụng
Những chiếc lá qua tuổi xuân thì
Bầy chim sinh nở bay đi
Trong khu vườn chỉ gặp những đứa trẻ
Chạy nhảy tung tăng và nhặt những tờ di chúc
Gấp thành chiếc tàu bay giấy
Thả lên trời
Dường như tạo hóa đã cảm động nỗi đau con người
Năm này trời ấm cây cỏ tốt tươi.
Lồng đèn
Tôi treo những chiếc lồng đèn dưới mái hiên
Cha tôi chưa bao giờ nhìn thấy
Người tưới những khóm cà
Bấy giờ chơm chớm tiết xuân
Những chiếc lồng đèn bay bay trong gió
Đôi khi những ngọn nến bị tắt
Tôi thắp lại và nghe chúng hát khe khẽ
Cha tôi tưới những khóm cà
Đợi chờ cho đến mùa hoa
Màu đỏ của lồng đèn
Ánh sáng của những ngọn nến
Và tiếng hát của chúng
Đã đánh thức vườn cà ngủ lịm
Những ngày sương lạnh
Những cánh hoa và cả hương của chúng
Bay vào mái hiên
Đậu lên những chiếc lồng đèn
Hết mùa xuân, cha tôi thường nằm trên chiếc giường cũ
Người mơ vườn cà tím
Tôi yêu những cô bé
Đi ngang qua nhà tôi
Mang trên tay những chiếc lồng đèn.
VNQD