Giấc mơ trôi
Chiều quê êm ả nắng vàng
Gió heo may khẽ mơ màng gọi thu
Cha nằm nghe mẹ hát ru
Vơi cơn mộng mị võng dù ngày xưa
Trường Sơn ơi những chiều mưa
Muỗi kêu qua lỗ màn thưa đục ngầu
Giấc mơ lạc giữa rừng sâu
Một cơn sốt rét mái đầu hết xanh
Đêm nghe tiếng súng đì đoành
Nhớ mùi bắp nướng lửa lành rất thơm
Đêm mưa trên đỉnh Trường Sơn
Tiếng thù oan thán khóc hờn… gió khua
Ai vừa tìm được cửa chùa
Ai còn lạc dưới ruộng chua đất nghèo
Ai còn ngủ lại chân đèo
Ai về trên áo ngực đeo hoa hồng
Một chiều tiếng hát qua sông
Vọng vào vách nước mênh mông lở bồi
Cha nằm nghe giấc mơ trôi
Bên trăng mẹ vẫn lặng ngồi hát ru.
Khúc ca dao
Muốn về dưới mái nhà xưa
Để nghe tiếng võng đong đưa ngày nào
Chiều rơi mềm khúc ca dao
Giọt thời gian vỡ biết bao giờ lành
Muốn về dưới mái nhà tranh
Mở ô cửa ngắm trời xanh một lần
Hoa ngâu vàng xuống mặt sân
Mà nay vắng gió tần ngần chưa thơm
Muốn về so lại cọng rơm
Ngồi ăn cùng mẹ bữa cơm sum vầy
Đâu cần thịt cá đủ đầy
Bát canh với ngọn rau gầy cũng ngon
Bao nhiêu cái mất lại còn
Vầng trăng kia khuyết rồi tròn ai hay
Muốn về bên mẹ chiều nay
Nằm nghiêng võng đón heo may ngủ thiền.
VNQD