Thơ của Cao Nguyên Quyền

Chủ Nhật, 16/06/2024 10:00

Đất nở hoa

Những vuông gió sông Dinh phóng túng
sau vụ gặt quanh co dáng bùn
rượt đuổi nhau trên cánh đồng
biển Phan Rang lướt lả
nắng
gió
mưa
rủ ngày lặn vách đất

Bàu Trúc - làng Chăm
mỗi nghệ nhân nhúng mình đất sét
rụng hồn vào thớ đất
những linh vật gối lên tháp ngà
có khuôn mặt trầm tư
dáng chàng trai ngực vồng căng đỉnh tháp
nét cười đẫm trăng

Lanh lảnh tiếng kèn sa-ra-nai
mặt trống pa-ra-nưng, ghi-năng trĩu buồn sương tối
đó là một điệu áp-sa-ra
thướt tha giữa hội Vía Bà

Cội nguồn cương thổ
gió vẫn thổi trên cánh đồng Ninh Chữ
đất nở hoa từ tay mẹ tay em.

Cho đầy giấc con

Ngày chị đi lấy chồng
của hồi môn
chỉ chiếc gối khâu bằng chéo vải dù pháo sáng
bố mế mang nặng tình thương
thắp đuốc sáng mường mình

Ngày Điện Biên thắng trận lơ lửng một cánh hoa
gân xanh đổ trên ngực trái
những miên man quây quanh bếp lửa
đường chỉ dụm dành cho con

Chiếc gối một thời nâng trọn tuổi thơ chị
bố chắp tâm hồn ban trắng
gối lượt ru giấc ngủ
các con lớn lên năm tháng lạ lùng

Neo vùng trời bình dị
đọng dấu tích hào sâu rừng hiểm
chúng con ngủ giữa hòa bình
xương máu ông cha lặng thầm đánh đổi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Sòng nhậu đầu tiên ở bãi, không bến không bờ tức giang hồ thiệt thọ, đã phết cho tôi Tàn sau Minh để hóa một Minh Tàn... (NGUYỄN TRÍ)

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)