Thơ của Kiều Duy Khánh

Thứ Ba, 11/06/2024 08:38
Viết ở Chiềng Nơi
 
Cây cỏ nơi đây cũng cỗi cằn như núi
Những cánh chim bỏ đi mãi chẳng về
Tôi lang thang tìm một chiều cổ tích
Chỉ gập ghềnh những tảng đá mồ côi
 
Tôi để trí tưởng trồng xanh lên trơ trụi ngọn đồi
Khi mảnh đất này còn hồn nhiên như gió
Người tìm đến khai hoang rừng rộng lòng mở cửa
Chẳng có ranh giới nào ngăn cản sự sinh sôi
 
Những nhà sàn mọc lên theo hướng núi chạy dài
Sắc xanh điệp trùng cạn dần tầm mắt
Lòng suối hóa đường mòn cầu treo giờ mục nát
Mưa lạc ở đâu quên mất tháng ba rồi
 
Con hoẵng con hươu không còn để dấu chân chỉ lối cho người
Bếp lửa đêm đông đâu tiếng con nai tác
Chẳng còn rừng sâu để dẫn người đi lạc
Lễ đông xửa(1) dâng ngày lúp xúp mấy vòm cây
 
Tiếng chiêng đêm không còn vọng vào vách đá để ngân dài
Điệu xòe lệch hắt bóng gầy xuống cỏ
Có người già tìm đến đại ngàn nhặt hạt mầm vừa tách vỏ
Ươm xuống đất cỗi cằn nhắc những chuyện ngày xưa…
 
--------
1. Lễ đông xửa: lễ cúng rừng già, rừng thiêng của người Thái.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)