Thơ của Huỳnh Thúy Kiều

Thứ Sáu, 27/12/2024 13:56

Biển xanh lời sóng hát

Chẳng thể nào ngăn được bước chân anh
Đêm Cà Mau trăng trải mềm trên sóng cát
Cây đước cắm chùm rễ như chiếc nơm ngập sâu vào ngực đất
Cà Mau rót mật lòng người qua câu vọng cổ ngân dài với nhịp gõ song loan

Vạm vỡ dấu bùn non
Ai nông nổi bàn chân?
Anh - lữ khách… theo mặn ngọt phù sa về với em nơi cuối đất
Biển xanh lời sóng hát
Dịu dàng Cà Mau. Dịu dàng em

Những con thòi lòi ngún ngẩy trườn phía bãi bùn nâu
Phù sa ngập hồn anh ngọt giòn hương đất mới
Tươi non từng ánh nhìn
Tươi non mãi Cà Mau ơi!

Những cơn sóng chiều vồng lên ngực bão rồi lại êm trôi
Biển lại xanh lời sóng hát
Anh muốn hôn lên mũi tàu Tổ quốc
Đâu bờ môi? Đâu ánh mắt người thương đợi anh về?

Trăng Cà Mau non lưỡi liềm nép mình soi quán nhớ
Biển Cà Mau xanh sóng hát gọi cá tôm về
Cây đước cây mắm tròng trành theo dấu phù sa giữ đất
Bể dâu cuộc đời… Anh quyến luyến nơi này giữa dập dềnh sóng, cát và em!


Đồng bằng thơm hương

Nghiêng cơn mưa chiều
Trút dầm mái phố
Mùa xanh từ độ
Theo cánh chim về

Mỏi mòn mắt lá
Mưa tắm mát mùa
Bàn chân khuấy nước
Dịu dòng sông xưa

Ủ say men lạ
Một chút cay nồng
Hỏi ngày vui cũ
Mây màu đục trong?

Đồng bằng lạc gió
Mùa quên lối về
Ừ thôi đất ngọt
Thơm bùi hương quê

Heo may chớm nở
Lúa trổ đòng đòng
Vô tình con nước
Đẩy buồn mênh mông

Đầy thềm bóng nhớ
Đồng bằng thơm hương…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)