Bức ảnh
Người lính già đứng trước cửa Lăng
Ngày Quốc khánh, từ miền quê nghèo ông về thăm Bác
Chiếc ba lô năm xưa đã mòn theo năm tháng
Khoác trên vai bao gian khó miệt vườn
Chỗ đứng này ông đợi mấy mươi năm
Cởi áo lính cầm cày, cầm cuốc
Giản đơn như ngày đầu nhập ngũ
Trước lá quốc kì ngẩng mặt đứng nghiêm
Đứa bé kề bên được ông dẫn đi chơi
Háo hức đưa tay lên mừng chiến thắng
Có ai đó đang nói về người lính
Đã đổ máu xương cho đất nước bình yên
Giữa dòng đời ồn ã bon chen
Người cựu chiến binh già vẫn một mình lặng lẽ
Từ trái tim ông kính gởi lời đến Bác
“Bao nhiêu năm qua con vẫn giữ được mình!”
Người lính già sau cuộc trường chinh
Là nốt lặng trong dàn hợp xướng!
Bức tranh Bác Hồ viết Tuyên ngôn độc lập của họa sĩ Văn Giáo.
Côn Đảo tháng ba
“Nơi đây máu thấm từng viên gạch
Bầm đỏ đường gân mỗi lá bàng...”
Tôi đứng đây dõi mắt tìm con sóng ngày xưa
Con sóng pha máu của những người tù khổ sai Côn Đảo
Trời xanh quá và biển thì đẹp quá
Nắng tháng ba nắng rất nồng nàn
Có ai nhìn thấy bóng dáng tiền nhân
Có ai nếm thử độ mặn của biển nơi này để biết
Trong vị biển có mùi nước mắt
Của mẹ cha vợ con người tù
Chắc chỉ có ở nơi này
Hạt bàng trăn trở cho đời vị ngọt
Trong bóng đêm giúp người tù qua cơn đói lả
Rẽ sóng tìm tự do
Đêm tháng ba cơn mưa đảo ướt dầm
Thấm đất nghĩa trang Hàng Dương
Đóng băng sợi khói trên mồ cô Sáu
Những tấm mộ bia long lanh đỏ rực
Ghim vào tim bao thế hệ đi sau
Những nhà tù địa ngục trần gian
Đã cho thế giới biết người Việt Nam bất khuất
Cám ơn Côn Đảo
Cám ơn những người nằm xuống
Cho chúng tôi còn biết rung động hôm nay.
Uống rượu trước biển
Ta xếp bằng trên thềm lục địa
Rót rượu thay hương nhớ bạn bè
Thức nhắm chỉ có thơ và sóng
Chạm cốc khề khà biển lắng nghe
Ta rót một ly mời người trước
Biên cương gió ngựa phủ sa trường
Áo bào thay chiếu anh về đất... (1)
Một tấc sơn hà - tấc máu xương
Ta nghiêng chai rót về hướng biển
Hồn bạn cười bọt sóng reo vui
Trong men rượu có gì mằn mặn
Nước mắt pha chung máu bạn bè
Thay mẹ ly này ta uống cạn
Cuống nhau con chôn bãi sông Hồng
Mỗi chiều xuống mẹ nhìn hướng biển
Con hóa thành Tổ quốc mênh mông
Thay chị ly này ta uống cạn
Đôi vai gầy khúc ruột miền Trung
Bao năm khoai sắn đi đánh giặc
Sừng sững tượng đài trọn thủy chung
Thay em ly này ta uống cạn
Sinh bưng biền, nằm xuống biển Đông
Chân trần, da quến phèn châu thổ
Giữ nước cùng rơi giọt máu hồng
Ta xếp bằng trên thềm lục địa
Dõi mắt ra xa nhớ bạn mình
Những gã trai ba miền họp mặt
Nhấp chút rượu này để hiển linh.
--------
1. Câu thơ trong bài Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng.
VNQD