Rễ người
Quê tôi nhà sàn
Neo vào khốn khó
Giàu mây giàu gió
Quẩn quanh phận người
Có cha có mẹ
Cõng thời gian trôi
Sấp ngửa cuộc người
Dốc cao bóng đổ
Đời như cây cỏ
Rễ người vươn xa
Tôi như nhánh rễ
Về nơi không nhà
Muôn nẻo đường qua
Trở về một lối
Cứ đi như suối
Dẫu va dẫu đau
Đến đâu đến đâu
Vẫn mình người núi
Vẫn vươn nhánh rễ
Từ gốc rễ người...
Trên đầu cầu thang
Trên đầu cầu thang
Con ngồi ngóng mẹ
Mẹ đi nương xa
Chiều về
Hạnh phúc ùa trong tiếng con reo
Ấm một khuông trời
Trên đầu cầu thang
Mẹ ngồi ngóng con
Mẹ đã già
Con lập nghiệp ở xa
Nỗi nhớ giăng phía chân trời
Trên đầu cầu thang
Xưa ông bà ta vẫn ngồi
Ngóng mẹ… ngóng con
Có khi ngóng bố, ngóng chồng, ngóng vợ
Người đi chiến trường xa
Người đi lấy chồng
Người tha hương mưu sinh
Có người không trở về
Có người về một năm đôi bữa
Chín bậc đếm bước chân lặng lẽ
Bao đời người rỉ tai nhau:
Cầu thang có vía!
VNQD