Thơ của Phạm Vân Anh

Thứ Tư, 26/07/2023 12:29
Đêm biên khu

Chốt vắng treo nơi cửa gió
Đêm đêm ngỡ núi trở mình
Trên đỉnh cao Hai nghìn bếp lửa không ấm ngọn
Nhớ gió bấc ngọt căm
Nhớ gió lào khét đắng
Nhớ gió khơi xa thấm mặn
Nhớ những nẻo rừng đồng đội có nhau

Chúng tôi…
Những người trai giữ đất đêm nay
Giữ những lòng khe nhẫn nại gom nước về biển cả
Những vạt đồi nhỏ tựa bàn tay
Từng rông núi xôn xao cửa gió

Giữ ánh mắt trẻ thơ trong veo trời biên giới
Giữ minh triết người già về nguồn cội
Bảo vệ từng trang dã sử ngàn đời

Một rông đá chạy, một khe nước ngầm giục ta ôm chắc súng…
Bảo vệ mạch nguồn kiến tạo giang sơn
Một tên xóm thân thương khiến ta mạnh mẽ
Xây hầm hào lòng núi, dựng trận địa lòng dân
Một lớp học i-tờ già trẻ ríu ran
Gọi thêm một bài giảng mới
Một vạt rau mầm, một chùm quả bói
Thanh xuân khát hiến dâng.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)