Thơ của Trần Nam Phong

Chủ Nhật, 29/10/2023 11:30

Sinh năm 1969
Quê: Kỳ Tiến, Kỳ Anh, Hà Tĩnh
Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật Hà Tĩnh
Đã xuất bản
Viết chờ sen lên, Nxb Hội Nhà văn, 2019
Giải thưởng
Giải C của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam năm 2019

“Tôi được sinh ra trên mảnh đất “ống gió, chảo lửa, túi mưa” nên càng muốn nắm bắt tận cùng từng khoảnh khắc sống bằng cảm xúc yêu thương, bằng hồn thơ, nết chữ. Thế giới thật rộng lớn nhưng với tôi, tình yêu quê hương là minh triết làm người”.

Thức dậy một dòng sông
Kính dâng Kênh Nhà Lê lịch sử

Con kênh huyền thoại
Xanh màu gió
Chảy tràn xứ sở
Chảy vào tôi

Bao năm dài xa quê
Ở đâu, tôi vẫn thấy
Lừng lững một dòng kênh
Gác giữa đôi bờ tương lai, quá khứ

Kênh chảy từ đâu
Hoa Lư núi đá
Sông Mã thác gầm
Lam giang căng bờ ví dặm

Con kênh bền sức ngựa
Song mã với Trường Sơn
Trăm sông suối chảy ngang
Một dòng kênh xẻ dọc

Sức vóc cha ông
Hóa dòng sông khát vọng
Cho tôi được gọi
Dòng sông nước Việt muôn đời

Tôi tin quê như tin về Đất Tổ
Sông có mạch nguồn, có buồn vui đến ở
Chim biết chọn cây, cá quẫy theo dòng
Người chọn cánh buồm cùng bạn vượt sông

Lại về thuở Hoa Lư
Đinh Tiên Hoàng cờ lau tập trận
Vận nước. Thập đạo tướng quân lên ngôi
Đại Cồ Việt mở Nam dẹp Bắc

Kết đạo dân binh trên dưới một lòng
Tiếng hịch truyền xẻ núi, băng sông
Khơi dòng bắc nam trị thủy
Giữ hòa hiếu, tăng cường võ bị

Ai ngậm ngải tìm trầm, trèo non vượt biển
Ai binh đao một đi chẳng trở về
Ai địu con ngóng chồng hóa đá
Ai gánh gồng bạt núi, quai đê

Bao vương triều khai sông, mở cõi
Cửa Kỳ Hoa ngời sáng ngọc Bích Châu
Hóa Thánh Mẫu trong lòng dân vạn thuở
Kết hoa đăng trên sóng nước nhiệm màu

Dòng sông hóa Người Dẫn Đường dân tộc
Mai vàng Đèo Ngang kết nhụy hai miền
Đất tụ khí và lòng người tụ nghĩa
Gió Trường Sơn dội sóng Trường Sa

Ơn dòng sông chảy mạch nguồn nước Việt
Ơn tiền nhân vì Tổ quốc khơi dòng
Ơn bông lúa biết cúi đầu niệm hạt
Thức dậy mùa màng từ những dòng sông.

Giấc mơ tuổi thơ

Về quê gặp trận mưa rào
Bao nhiêu mây móc lặn vào thịt da
Mẹ còn đi chợ đường xa
Mình con thơ thẩn ngóng quà tuổi thơ

Thị vàng thơm tận giấc mơ
Hội làng cô Tấm cài nơ hoa cà
Đang đêm vọng tiếng tù và
Hình như phía bụi tre ngà trổ măng

Nước non biết mấy mùa trăng
Đường xưa lông ngỗng sao băng trắng trời
Tạ hồn biêng biếc giếng thơi
Nỗi đau nguồn cội là nơi tìm về

Vẳng nghe tiếng trẻ cười mê
Ngàn năm đất mẹ bốn bề trăng thâu
Vẫn màu sen thuở bùn nâu
Vẫn thương nhau thuở dãi dầu nắng mưa

Nồm Nam gió thổi vào trưa
Mẹ ru câu hát ầu ơ những ngày
Con về gặt lúa chân mây
Tháng năm nghe rộng luống cày tuổi thơ.


Ghi ở ngã ba Đồng Lộc

Chiều xếp tầng những cuốn từ điển chưa giải mã
Mặc mây trời lớp lớp bay đi

Tháng bảy ơi, tháng bảy nói gì
Mà rực hồng trên màu cờ Tổ quốc

Ai đang còn và ai đã khuất
Ai tiếp nối cuộc đời đi tới mai sau

Có nỗi đau tháng bảy hóa nàng Kiều
Thập loại chúng sinh thấm hồn dân tộc

Có tháng bảy hoa sim Đồng Lộc
Tím ngát chiều máu chảy về tim

Tôi đã đến nơi bắt đầu trận gió
Tôi đã đến bên màu xanh của cỏ

Phút chim bay thế giới một bầu không
Linh chuông ngân, ngăn ngắt đồi thông

Bao mộ chí vẫn xếp hàng đồng đội
Bao mơ ước thắp lên dấu hỏi

Những cung đường máu nở thành hoa
Câu hỏi muôn đời nhắc nhở chúng ta.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)