Người lính già thăm đồi A1
Người lính già nhẹ chân từng bước một
Dìu đỡ hai bên, có con cháu theo cùng
Chín mươi tuổi rồi, vẫn gắng về đồi A1
Kẻo Điện Biên chờ, đồng đội lại mong!
Người lính già trầm tư trên chiến tích
Bóng cây xòa che nắng hạ như rang
Những du khách từ trời Âu, đất Mỹ
Ánh mắt nhìn ông... thoáng chút ngỡ ngàng
Bảy mươi năm, bao điều thành xưa cũ
Đồng đội của ông cũng vắng thưa rồi
Súng trường Mát, mũ nan, áo trấn thủ...
Trong bảo tàng kia, vẫn kể chuyện một thời
Nhưng với ông, Điện Biên chưa hề cũ
Bao gương mặt đồng đội tuổi thanh xuân
Đêm chờ giặc run người cơn sốt rét
Lá thư quê, cả tiểu đội quây quần
Chung một chiến hào trời mưa đất lở
Chia nắm cơm khét nắng đủ no lòng
Phút tuyên thệ lao bộc phá vào lô cốt
Nhớ những người ngã xuống lúc xung phong
Bảy mươi năm, vẫn vẹn nguyên kí ức
Người lính già rưng rưng... rồi khẽ mỉm cười
Ngắm du khách bình yên chiều di tích
Rồi ông ngước nhìn thanh thản bóng mây trôi...
VNQD