Thơ của Trần Văn Lợi

Thứ Tư, 05/02/2025 09:22

Người lính già thăm đồi A1

Người lính già nhẹ chân từng bước một
Dìu đỡ hai bên, có con cháu theo cùng
Chín mươi tuổi rồi, vẫn gắng về đồi A1
Kẻo Điện Biên chờ, đồng đội lại mong!

Người lính già trầm tư trên chiến tích
Bóng cây xòa che nắng hạ như rang
Những du khách từ trời Âu, đất Mỹ
Ánh mắt nhìn ông... thoáng chút ngỡ ngàng

Bảy mươi năm, bao điều thành xưa cũ
Đồng đội của ông cũng vắng thưa rồi
Súng trường Mát, mũ nan, áo trấn thủ...
Trong bảo tàng kia, vẫn kể chuyện một thời

Nhưng với ông, Điện Biên chưa hề cũ
Bao gương mặt đồng đội tuổi thanh xuân
Đêm chờ giặc run người cơn sốt rét
Lá thư quê, cả tiểu đội quây quần

Chung một chiến hào trời mưa đất lở
Chia nắm cơm khét nắng đủ no lòng
Phút tuyên thệ lao bộc phá vào lô cốt
Nhớ những người ngã xuống lúc xung phong

Bảy mươi năm, vẫn vẹn nguyên kí ức
Người lính già rưng rưng... rồi khẽ mỉm cười
Ngắm du khách bình yên chiều di tích
Rồi ông ngước nhìn thanh thản bóng mây trôi...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)