Thơ dự thi của tác giả Đặng Bá Khanh

Thứ Hai, 16/01/2023 08:36

Bóng mẹ

Đất quê vẫn đất quê xưa
Tháng ba tháng bảy lũ mưa trắng đồng
Xác xơ lúa chẳng thành bông
Nghẹn ngào bóng mẹ ngồi trông chớp trời

Mồ hôi lặng lẽ rụng rơi
Sồng nâu khô ướt mấy đời luân canh
Nón mê chóp gẫy phong phanh
Tháng năm sấp ngửa khâu lành đồng quê

Chắt bòn qua những tái tê
Vớt lên từ những dãi dề bùn nâu
Lời ru đằm đượm giấc sâu
Cho con mây biếc trên đầu mà xanh

Nửa đời qua mấy khúc quanh
Chông chênh vết gót heo hanh lối làng
Bao nhiêu ảo ảnh qua ngang
Lại thương mẹ vẫn chang chang giữa đồng

Chiều nay giữa chốn mênh mông
Ước làm cơn gió quạt nồng mẹ tôi
Ước làm mây trắng ngừng trôi
Hong cho mẹ vạt mồ hôi nhọc nhằn

Rưng rưng tiếng ngực thì thầm
Vẫn như bóng mẹ mát râm che mình.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)