Thơ dự thi của tác giả Trần Thanh Dũng

Thứ Năm, 09/09/2021 10:06

Bài thơ viết từ rìa năm tháng


… Hóa thân vào luống cày trưa
mùa hạn
để nghe mồ hôi dầm dề
chảy trên trán cha
cái nghèo khó hằn lên nếp nhăn cánh đồng
mùa thất bát
như cánh diều xụi lơ lúc đói cơm
hóa thân vào mùa đông
chiếc áo tơi xổ vành rét cóng
cha tôi lại ra đồng
gieo hi vọng mới vào mưa
hóa thân vào tiếng cu cườm chiều cuối hạ
mái chùa nghiêng mình trầm mặc với dòng sông
tự thức luôn ở bên trong ngọn trầm
nhịp mõ chơi vơi dáng cau gầy guộc
hóa thân vào mùa giáp hạt
mẹ bưng từng lưng gạo cuối cùng đổi áo ấm cho cha
hóa thân vào nếp nhà tranh vách đất
thấy rạ rơm quê mùa quyện đặc nhựa phù sa
đi qua những tháng tám tháng ba
nghe tiếng sấm rền ngang cửa
cha tôi lại ra đồng
nuôi cấy mới những chồi mơ…
hóa thân làm cây lúa
ở xứ sở nhiệt đới gió mùa
nóng ẩm mưa nhiều
tôi sống bằng dưỡng chất mỡ màu
từ phù sa đỏ lựng của những dòng sông ngàn đời chảy xiết
đất mẹ bao dung dưỡng
uôi tâm hồn tôi biếc xanh
tôi ngậm sữa làm đòng ngọt lịm gió sương
tôi thở bằng hơi thở của cánh đồng ban mai
tôi thai nghén lên mùa màng tươi tốt
tôi bay lên từ ước mơ
từ ngọn khói lam chiều khuất gió
cất cánh từ bàn tay nâng đỡ mà dịu dàng của mẹ
sự vạm vỡ khét nắng và từng trải của cha
tôi hóa thân vào tôi
vào bạn
vào anh em của tất cả chúng ta
để yên nghỉ trong lòng đất mẹ
lại nối tiếp tôi
con tôi giờ rất trẻ...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)