Thơ của tác giả Cao Xuân Thái: "Dáng núi biên thùy"

Thứ Hai, 27/01/2020 06:09

CAO XUÂN THÁI
Dáng núi biên thùy


Mấy triệu năm tuổi đá
Tạc dáng núi biên thùy
Đồng Văn nơi tột bắc
Tuyết trắng màu hoa lê

Nhớ một thuở ông cha
Gồng mình lên giữ đất
Dòng Nho Quế thác ghềnh
Chảy qua vùng trầm tích

Cây pơ mu nghiêng bóng
Hồ Lô Lô nước đầy
Hoa nở tràn lối cũ
Đỉnh núi mờ sương bay

Lạnh màu trăng nguyên thủy
Nồng nàn bếp lửa khuya
Rừng trúc xa trở gió
Bồi hồi tiếng từ quy

Thương áo xanh lính trẻ
Trên dặm dài đường biên
Cúi đầu chào cột mốc
Chân trời bình minh lên

Thiêng liêng cờ Tổ quốc
Trên chót đỉnh núi Rồng
Tiếng quân reo vọng lại
Lời tiền nhân nhắc mình.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)