Thơ của tác giả Cao Xuân Thái: "Dáng núi biên thùy"

Thứ Hai, 27/01/2020 06:09

CAO XUÂN THÁI
Dáng núi biên thùy


Mấy triệu năm tuổi đá
Tạc dáng núi biên thùy
Đồng Văn nơi tột bắc
Tuyết trắng màu hoa lê

Nhớ một thuở ông cha
Gồng mình lên giữ đất
Dòng Nho Quế thác ghềnh
Chảy qua vùng trầm tích

Cây pơ mu nghiêng bóng
Hồ Lô Lô nước đầy
Hoa nở tràn lối cũ
Đỉnh núi mờ sương bay

Lạnh màu trăng nguyên thủy
Nồng nàn bếp lửa khuya
Rừng trúc xa trở gió
Bồi hồi tiếng từ quy

Thương áo xanh lính trẻ
Trên dặm dài đường biên
Cúi đầu chào cột mốc
Chân trời bình minh lên

Thiêng liêng cờ Tổ quốc
Trên chót đỉnh núi Rồng
Tiếng quân reo vọng lại
Lời tiền nhân nhắc mình.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)