Chùm thơ dự thi của tác giả Bùi Thị Diệu

Chủ Nhật, 29/05/2022 05:45
Cha
 
Gió thổi lên từ cánh đồng đầy mùi phèn chua
Căn nhà mái tranh, chống liếp lên sẽ nhìn ra khu vườn với luống rau
đẫm nước
Người bước ra khỏi bậc cửa
Dắt con đi
 
Từ đó chỉ có thể trở về trong những niềm mơ
Người về từ chiến trường, máu không quý bằng nước, nhưng vết thương
là thật
Cơn sốt sáu lớp chăn vẫn còn run bần bật
Bát cháo xanh màu rau
 
Người về từ cơn say, rượu mềm nỗi quên, cháy nỗi khát, ướt nỗi
viển vông
Con thú hoang được nuôi chưa thuần hóa một ngày nào
Không thèm cất nỗi nhớ ngàn
 
Hạt gieo xuống không chờ
Cái cây mọc lên lại biết đợi
 
Từ cánh buồm trên biển như con chim sâu, mặc định cánh buồm trắng để
mà mong
Từ những con đường, những người đàn ông mang ba lô bụi bặm,
có thể nào là thế
Từ những tin đồn, nơi rừng hoang, không người quen, giấu thân
Từ điều gì nữa...
 
Người đã tìm ra chưa tiếng nói hằng đêm chảy trong máu thầm thì
Sương mù lấp hết con đường
Nhưng ánh sáng vẫn hằng ở đấy
Bài hát mang hương gió núi
Thổi lên từ cánh đồng mặn muối
Diêm điền, diêm điền, diêm dân
 
Bước ra khỏi bậc cửa nhà mình, con hát.
 
Còn bông cúc vàng ở lại
 
Mẹ phơi chén đũa dưới nắng mùa đông
Thược dược lay ơn vừa thắm
Lá cây nói cười
Vị gừng thơm ngọt
 
Những chiếc đũa gối vào nhau
Xoay tròn
Cô bé thành thiếu nữ
 
Từ ngọn cây ổi sẻ
Con mơ biển cả đại ngàn
 
Những chiếc bát trắng tinh
Khát nỗi đầy
Giêng hai mùa gạo mới
 
Tiếng còi tàu tha thiết gọi
Đêm đêm
 
Lũ trẻ bốn phương
Giấc mơ đầy khói bếp
 
Mẹ phơi chén đũa dưới nắng mùng ba
Tro giấy áo lả tả bay
Đào hồng phai lả tả rơi
Thế là hết Tết
 
Còn bông cúc vàng ở lại
Ấm như mặt trời.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)