Chùm thơ dự thi của tác giả Nguyễn Trọng Văn

Thứ Bảy, 11/06/2022 15:46

Phia Oắc(1)

Con chim kim oanh bay ngang mặt trời
Rót vào ngày tiếng hót

Gió từ dưới thung đưa lên mùi ngô nếp nướng
Hương đủ đầy

Trên đỉnh Phia Oắc tôi thấy đâu đây
Gần lắm nụ cười sơn nữ

Quờ tay, gặp nhánh lan rừng
Sắc hoa quyện màu cây cỏ

Ai gọi tôi trong tiếng đàn giòn nẩy
Câu tính tẩu như níu bước chân

Tôi chụm tay hứng ngụm nước chắt từ núi ra mát đến trong ngần
Thấy nhịp chảy trôi sông Bằng sông Hiến

Lặng im. Thả hồn cùng mây tím
Bâng khuâng. Nhớ rừng

Ngỡ với tay là chạm tới cánh đồng
Chạm những mái nhà khói lam chiều thong thả

Chạm vào no đủ
Rộng dài nước non.

----------
1. Phia Oắc thuộc tỉnh Cao Bằng, được ví là “Nơi thần tiên hoang dã” và được
coi là “Nóc nhà vùng đông bắc Việt Nam”.

Tà Đùng(1)

Chẳng có gì
Ngoài những ngạc nhiên
Giữa đại ngàn Tây Nguyên hùng vĩ

Chẳng có gì
Ngoài những thanh âm
Gió vi vút nói điều kì vĩ

Chẳng thấy gì
Ngoài bên tai hơi thở
Nghe thầm thì như giọng nói người yêu

Tôi giơ tay ôm trọn vào lòng
Vẻ hoang sơ chân thật
Bởi xung quanh đã bạn bè mình

Đêm vừa buông
Sao sa xuống mênh mông
Mặt hồ bỗng duềnh lên biết bao ý nghĩ

Tạm xa tháng ngày vất vả
Tôi thả lòng mình thảnh thơi.


---------
1. Một địa danh thuộc tỉnh Đắk Nông.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)