Chùm thơ dự thi của tác giả Trương Công Tưởng

Thứ Tư, 01/06/2022 05:57

Con đường

Người nói đó là những vì sao
những đêm mắt mơ màng khép

Người nói đó là con đường
những khi bàn chân mỏi
người nói đó là yêu thương
mỗi khi trái tim rũ rượi

Người nói đó là cuộc đời
khi ai đó vừa ra đi

Tôi đã khóc trước một vì sao
trước con đường và trái tim mỏi mệt
tôi cúi đầu trước cuộc đời vừa mới
mỗi nếp nhăn là dấu vết thời gian

Tôi cúi đầu trước những nỗi đau
và đón chờ niềm vui phía trước
những con đường rộng mở thênh thang.


Những đêm về sáng

Mẹ tôi nói những dòng sông hoa cải
đã trôi mênh mông trong mắt người
tháng giêng là một bài hát
chảy trên tóc mùa xuân

Rồi tôi tin sau tháng năm li biệt
những cánh buồm nâu sẽ trở về
những ánh mắt sẽ neo tim người lại
là mưa hay mây trôi

Không ai biết những đêm về sáng
những bóng người đi dưới trăng mờ
bàn chân bước nhẹ tênh trên nấm mộ
sáng ra, trước cổng nhà, một bông hoa

Không ai biết những đêm về sáng
có người giong buồm với mênh mông
tôi úp mặt trên dòng sông tuổi dại
nghe ra phận mình long đong

Mẹ tôi nói những ngọn đồi hoa gió
mùa đi qua như một giấc mơ
tôi phơi hạt chờ mùa sau gieo cấy
như gieo một đợi chờ thành thói quen

Không ai biết những đêm về sáng
người chải tóc khuya ngồi hát lặng thầm
tôi quên ngủ suốt cả thời tuổi trẻ
soi gương nhìn mình khuôn mặt vẫn ấu thơ

Không ai biết những đêm về sáng
những cánh buồm cứ lặng lẽ ra đi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)