Thơ của tác giả Lữ Hồng và Nguyễn Sơn Trường

Thứ Tư, 02/12/2020 06:22
LỮ HỒNG
Đêm ở núi
 
Khi những đốt tay chẳng còn biết huơ vào đâu
thì trăng đã ngủ mê trong ánh sáng già nua
một ngày thành mây khói
 
Trên miền cao này
cái đầm ấm của đêm mỏng tang như thần thoại
còn lạnh giá mênh mông
 
Bây giờ ta còn ta
kiêu hãnh và cô đơn
như một căn nhà không cần treo số
 
Ôi ngọn nến nào ở lại
cho ta đốt mùa đông, mùa đông, mùa đông
và những mùa đông
 
Núi vẫn núi âm thầm
gọi vào ta những câu thơ mê sảng
kể lể nỗi mình với bảng chữ lặng câm.
 
 
NGUYỄN SƠN TRƯỜNG
Mùa giãn cách
Tặng NTHT
 
Anh không thể đến bên em bằng tấm hộ chiếu ưu tiên số một
những quốc gia
rào chắn
những hồ nghi…
 
Anh không thể ưu tiên mình khi độc dược
gieo buồn vào bao khát vọng ngoài kia
 
Thành phố này có một con đường nhỏ
ta đã qua khi đó rất thờ ơ
ngày huyên náo rời xa, giờ vắng im hơi thở
vắng im như em đứng giữa mơ hồ
 
Anh sẽ đến khi mùa Praha nở
hoa những ngọn đồi nắng những dòng sông
thành phố nào cũng một con đường nhỏ
và ta qua khi đó rất yên bình
 
Ta sẽ đến cùng nhau như định sẵn
ngày chia đôi bóng xế dưới hàng hiên
anh cúi nhìn mùa thu vừa nhón gót
xoã lên em màu phố cũ thật mềm.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)