Thơ của tác giả Nguyễn Thúy Quỳnh

Thứ Năm, 11/02/2021 00:46
 

Viết giữa giao thừa
 
Năm cũ đuổi theo em bằng cơn đau đầu dữ dội
Năm cũ ấn thêm vào sống lưng anh những mũi khoan buốt nhói
Hai kẻ ốm dìu nhau qua trừ tịch
Hai cơn đau thách thức giao thừa
 
Ngoài kia
Trời vần vũ những cơn mưa lạ kì
Người phố cổ xắn quần lội nước sang năm mới
Mưa đá bủa vây tứ phương
Bao mâm cỗ tất niên chưa kịp dâng tổ tiên
Đã tan thành nước mắt
 
Xa hơn vài múi giờ
Tin bệnh lạ dồn dập về
Hoang mang tăng theo cấp số nhân
Trái đất rùng rùng những vòng quay bất trắc
 
Chúng ta nằm im lặng
Nghĩ về sự bắt đầu của những năm mới
Khi mà những cơn đau sẽ đồng hành đông đúc hơn
Mưa sẽ quái đản hơn
Bệnh dịch có thể biến rừng người xem pháo hoa phút chốc
sang cõi khác
 
Chúng ta ôm chặt nhau hơn
Hai cơn đau hoà vào nhau
Hoà vào từng tế bào trong cơ thể chúng ta
Như hương mùi già dịu dàng toả thơm căn nhà sạch sẽ
Như chúng ta đã hòa vào nhau tất cả những gì kiếp người có được
Dưới vũ trụ kì dị này
 
Năm mới từ từ đi qua chúng ta.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)