Thơ của tác giả Nguyễn Thúy Quỳnh

Thứ Năm, 11/02/2021 00:46
 

Viết giữa giao thừa
 
Năm cũ đuổi theo em bằng cơn đau đầu dữ dội
Năm cũ ấn thêm vào sống lưng anh những mũi khoan buốt nhói
Hai kẻ ốm dìu nhau qua trừ tịch
Hai cơn đau thách thức giao thừa
 
Ngoài kia
Trời vần vũ những cơn mưa lạ kì
Người phố cổ xắn quần lội nước sang năm mới
Mưa đá bủa vây tứ phương
Bao mâm cỗ tất niên chưa kịp dâng tổ tiên
Đã tan thành nước mắt
 
Xa hơn vài múi giờ
Tin bệnh lạ dồn dập về
Hoang mang tăng theo cấp số nhân
Trái đất rùng rùng những vòng quay bất trắc
 
Chúng ta nằm im lặng
Nghĩ về sự bắt đầu của những năm mới
Khi mà những cơn đau sẽ đồng hành đông đúc hơn
Mưa sẽ quái đản hơn
Bệnh dịch có thể biến rừng người xem pháo hoa phút chốc
sang cõi khác
 
Chúng ta ôm chặt nhau hơn
Hai cơn đau hoà vào nhau
Hoà vào từng tế bào trong cơ thể chúng ta
Như hương mùi già dịu dàng toả thơm căn nhà sạch sẽ
Như chúng ta đã hòa vào nhau tất cả những gì kiếp người có được
Dưới vũ trụ kì dị này
 
Năm mới từ từ đi qua chúng ta.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)